Thời điểm hắn diễu hành nhìn thấy nàng, cảm giác đầu tiên của hắn chính là bối rối, loại tình cảnh nan kham (khó chịu),xấu hổ cùng giận dữ đó lại bị nàng trông thấy, làm cho hắn liều lĩnh muốn cho nàng đi, hắn có thể bị tất cả mọi người nhục nhã, bị tất cả mọi người xem thường, nhưng tuyệt đối không để cho nàng khinh bỉ, đó là chuyện so với giết hắn còn làm cho hắn cảm thấy thống khổ hơn.
Thế nhưng nàng lại không có rời đi, mà là trước mặt mọi người đưa hắn rời khỏi nơi đó, trên đường đi, tại trong lòng nàng, hắn cảm thấy kinh hoảng - sợ hãi - xấu hổ cùng giận dữ, đồng thời cũng cảm thấy nhè nhẹ ngọt ngào, nhưng mà ngọt ngào chỉ xuất hiện trong nháy mắt, thời điểm khi hắn nhìn thấy sắc mặt khó coi của nàng, hắn hiểu rõ hết thảy cũng không có chấm dứt, ngược lại dường như chỉ mới là bắt đầu.
Nhất là khi nàng dùng ánh mắt lạnh băng vô tình nhìn hắn, thời điểm nàng xé mở y phục của hắn, loại sỉ nhục này làm cho hắn có cảm giác muốn sụp đổ, làm cho hắn cảm thấy bị xé mở không chỉ là y phục của hắn, còn có tự ái của hắn, lòng của hắn, hành vi của nàng làm cho hắn cảm thấy bản thân thật sự rất dơ!
Khi ánh nắng tắt hẳn, hắn cảm thấy chuyện sỉ nhục nhất chính là chuyện tình bị xé ra trắng trợn làm hắn xích lõa thân thể, từng tầng từng tầng một bày tại trước mặt nàng - người hắn để ý, tâm như tro
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-lay-chang-banh-bao/1856893/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.