Thạch mặc, xem như ta đã nhìn lầm ngươi rồi, từ nay về sau chúng ta sẽ không còn liên quan nữa, ngươi sinh ngươi diệt đều cùng ta không còn liên hệ… Xem như ta nhìn lầm ngươi rồi… xem như ta nhìn lầm ngươi rồi… Mị Ngạn Nhi rời đi, Thạch Mặc ngồi yên trên giường thì thào tự nói…
Xem như ta đã nhìn lầm ngươi rồi, nàng thật sự đã nhìn lầm hắn ư?
Thạch Mặc cảm giác bản thân có chút ủy khuất, nhưng càng nhiều hơn là đau thương, hắn không hối hận khi làm vậy, dù cho hắn làm lại một lần nữa thì hắn vẫn chọn cách thứ nhất, hắn vẫn nguyện ý buông tha tự ái cùng hạnh phúc của mình để đổi lấy sự tự do của nàng.
Ba ngày trước, trơ mắt nhìn nàng bị mang đi, hắn cảm giác trái tim mình đã tan nát rồi, tuy nàng nói rằng không cần lo lắng nhưng hắn làm sao có thể không lo lắng, cho dù chỉ là một người bạn bình thường thì cũng không thể vứt đi mà không để ý, huống chi hắn lại yêu mến nàng…
Yêu mến của hắn đối với nàng rất mâu thuẫn, rõ ràng biết là không nên nhưng vẫn không khống chế được mà bị nàng hấp dẫn, bị nàng khí chất mê hoặc thi thoảng tản mát mà yêu thương…
Nên hắn căn bản không có khả năng đem nàng trở lại, quan phủ là địa phương nào chứ, làm sao có thể đơn giản đem người thả đi, huống chi cáo trạng này lại là do quản gia của Thượng thư phủ vu cáo, vô luận như thế nào, Thạch Mặc đều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-lay-chang-banh-bao/1856883/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.