La Yến Thanh ngồi bên ngoài vội vàng đánh xe ngựa, Tiểu Liênhai gò má ửng đỏ, dường như không thích ứng với váy áo của con gái, tựa hồ cả nửathân dưới đều mất cảm giác, ta đang định giễu cợt cậu ta thì Tư Mã Hiển Dươngchui lên xe, hai người chúng ta lập tức ngậm miệng, sáu con mắt bắt đầu thinhau mắt to trừng mắt nhỏ, một hồi lâu không ai nói gì.
“Triển Nhan”, Tư Mã Hiển Dương bất ngờ nói: “Cô bị thươngsao?”.
Ta lau khóe miệng, quả nhiên còn vết máu. Tư Mã Hiển Dươngvươn tay, Tiểu Liên lại đột nhiên đưa tay ra ngăn anh ta, vẻ mặt như con chó nhỏđỡ cho chủ.
Tư Mã Hiển Dương nhìn Tiểu Liên chằm chằm một hồi lâu, “Tanghe La tả sứ nói, nàng là tỳ nữ Tiểu Liên nhà mẹ cô?”.
“A, ừ”, ta không chút nghĩ ngợi liền nói: “Tiểu Liên, mau tớitham kiến Tư Mã Môn chủ”.
Liên gia trên dưới đều do hữu sứ La Huỳnh Thạch của TriêuThánh Môn giết chết, e rằng Môn chủ cũng không tránh khỏi liên quan. Tiểu Liênbộ dạng thanh tú động lòng người, che đi hận ý trong mắt, cứng ngắc khom người,“Tỳ nữ Tiểu Liên, tham kiến Môn chủ”.
Tư Mã Hiển Dương lại không trả lời, anh ta nhíu mày, “TriểnNhan, tôi nhớ rằng cô đã nói, năm năm trước cô tới đây… Có nhà mẹ đẻ còn có nhahoàn sao?”.
Máu trong người ta lập tức đóng băng, bà nội nó, suýt chút nữađã quên mất cái sự cố này.
“Ách”, ta khựng một chút, “Thật ra thì…”, ta lặng lẽ ghé vàolỗ tai anh ta, “Ta là linh hồn xuyên qua!”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-ky-nguyen-nhan/1992582/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.