“Nguyệt Nhi”, giọng nói của hắn đột nhiên trong trẻo rõràng, ngay trong khoảnh khắc ta tức giận đẩy cửa bước vào vì lời nói của Tiểu Hồng,Độc Cô Bạch thản nhiên nói: “Không cho phép ngươi đụng đến nàng”.
Ta đứng ở cửa, vốn là đang lửa giận bừng bừng, nhưng vì mấychữ nhẹ nhàng của Độc Cô Bạch mà giật mình đứng yên tại chỗ.
Tiểu Hồng xoay người, hơi thở lạnh lẽo trên mặt không hề giảmbớt chút nào, nàng ta oán hận nhìn ta, nhưng nhìn vào thì ai cũng thấy là thậtoan ức. Nàng ta liếc mắt nhìn Độc Cô Bạch đang nằm ở trên giường một cái,thoáng chốc vành mắt đỏ hoe.
Đây nhất định là một âm mưu.
Ta nghĩ, tuyệt sắc như Tiểu Hồng, không có người đàn ông nàolà không động lòng a. Thật ra thì đúng như lời Tiểu Hồng vừa nói, lúc bắt đầuta cũng cho là, sở dĩ Độc Cô Bạch đối xử tốt với ta như vậy là bởi vì thân phậncủa ta. Hắn làm sao có thể có tình cảm thật lòng với ta được? Ta và hắn cùng lắmlà chỉ gặp nhau vài lần, nói với nhau le que mấy lời, tiết mục tình thâm nghĩanặng này đích thị là hắn và Tiểu Hồng muốn diễn cho ta xem.
Ta hừ lạnh một tiếng, cười nói: “Nguyệt cô nương tâm địa thậtác độc”.
Tiểu Hồng cắn cắn môi, “Nô tỳ cáo lui”.
Không ngờ nàng lại cứ như vậy mà đi ra ngoài, không có bất kỳphản pháo nào. Ngược lại ta cảm thấy có chút không quen, Độc Cô Bạch chậm rãingồi dậy, đi tới ngồi sang cái ghế bên cạnh, ta cứ đứng như vậy nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-ky-nguyen-nhan/1992533/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.