Tiểu Hồng vẫn là Tiểu Hồng, khuôn mặt mỹ lệ tiều tụy.
Nhưng má trái bên dưới lớp da giả, chằng chịt những vết sẹodữ tợn, giống như là từng bị ma quỷ cào qua.
Vết sẹo này có từ bao giờ?
“A ——”, Tiểu Hồng hét lên một tiếng, muốn cắn lưỡi tự vẫn.
Ta dùng sức bóp mạnh cằm nàng ta, không cho nàng ta tự kếtliễu, hủy dung thì đã sao, có khi là do nàng ta tự làm tự chịu, ta muốn báothù, chính là lúc này…
“Lão… Đại”.
Ta chấn động, suýt nữa đánh rơi phi tiêu trong tay, đâm nhẹvào bả vai nàng ta. Ánh mắt Tiểu Hồng vốn sắp mất đi ý thức, lại bị cảm giácđau đớn kích thích, hai mắt lập tức mở to đến đáng sợ.
Ta nắm chặt phi tiêu, dường như sợ rằng nếu buông lỏng taythì sẽ mất đi quyết tâm.
“Để cho ta chết đi…”, Tiểu Hồng run rẩy, ta rốt cuộc hiểu rathứ thuốc độc này đáng sợ đến mức nào, thật sự có thể làm cho người ta sốngkhông bằng chết.
Tiểu Hồng nói như vậy rồi, ta lại không muốn đâm chết nàngta nữa, cứ để cho nàng ta đau đến chết thì càng hay. Ta nhe răng cười một tiếng,ngồi xuống một bên lạnh lùng nhìn nàng ta.
“Cô…”, Tiểu Hồng ho ra một ngụm máu tươi, “Hận ta đến như thế”.
“Dĩ nhiên. Ta hận ngươi tận xương tủy, giết ngươi chưa chắccó thể giải được mối hận trong lòng ta”, ta nắm chặt phi tiêu, không ngờ việcnhẫn nhịn hận ý trong lòng không giết một người cũng là một việc cực kỳ thốngkhổ.
“Hmm…”, thân thể nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-ky-nguyen-nhan/1992506/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.