Màn đêm buông xuống.
Phía trước quán rượu Kỷ gia đã dựng lên một cái khán đài từsớm, đèn lồng đỏ rực tỏa sáng một vùng, không khí rất náo nhiệt. Các nhà quyềnquý cũng lần lượt kéo đến khách điếm Kỷ gia, đã có chút sư nhiều miếu ít. Cũngmay chưởng quỹ khách điếm đã sớm đoán trước việc này, đều sắp xếp thỏa đáng.
Các cô nương ở Vong Ưu Lâu cũng được xếp phòng đàng hoàng,Yên Chi có chút kỳ lạ, tuy nàng nói rằng không hài lòng với kế hoạch của Tiểu Kỷ,nhưng lúc tập luyện còn miễn cưỡng chấp nhận, vậy mà đến lúc này rồi cũng vẫnthẹn thùng, cứ trốn ở trong phòng không chịu đi ra ngoài xem náo nhiệt.
Tú bà đứng từ xa nhìn tới khán đài, ánh mắt mộng ảo. Bà lạitiếp tục chép miệng, “Nhớ năm đó ta là một trong ba đóa kỳ hoa của Tô Châu…”.
Người qua đường nhìn khinh bỉ: Mắt thẩm mỹ năm đó, chắc làhơi bị thấp a…
Đối diện khán đài có tổng cộng sáu chỗ ngồi, dành cho nhữngngười có quyền thế địa vị cao nhất. Lúc này chỉ còn trống năm ghế, đã có mộtngười ngồi ghế ngoài cùng, yên lặng một mình uống rượu.
Vẻ mặt người này rất bình thản, thoạt nhìn không giống như đếnxem hoa khôi. Nhưng cũng không ai để ý đến cảm giác đó, vì khi người đó vừa ngẩnggương mặt tuấn dật có chút âm tà, không ít cô nương đã đổ rầm rầm.
Có thể người khác không biết, nhưng các cô nương trong VongƯu Lâu đều rõ, vị công tử này chính là người thường xuyên đến tìm Yên Chi cônương – Lộ Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-ky-nguyen-nhan/1992494/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.