Ngày hôm đó, ánh mặt trời rực rỡ, những dải lụa đỏ giăng đầytừ cổng thành đến Tiêu phủ. Không khí vui vẻ rộn ràng, dân chúng háo hức thu dọnhàng quán, đổ xô ra hai bên đường chờ xem náo nhiệt.
Các vị anh hùng cao thủ võ lâm cũng nhân dịp này mà kéo đếnTiêu phủ, bên trong phủ ồn ào từ sáng sớm. Mấy nha hoàn đứng trong sân líu ríubàn luận về vị tân lang, mặt ai cũng đỏ bừng đến tận mang tai.
“Ta đã nói Dạ công tử sớm muộn gì cũng sẽ thành thân với tiểuthư nhà chúng ta mà, bây giờ nhìn đi, hừ”.
“Đương nhiên rồi, e là uổng phí tâm tư của ngươi đối với Dạcông tử…”.
“Mau im miệng, muốn tìm đường chết sao?”.
“Aiz…”.
Bọn nha hoàn bỗng dưng đứng ngay ngắn lại, phía trước xuấthiện một vị bạch y công tử trước giờ bọn họ chưa hề gặp qua, thanh tao nho nhã,khóe miệng mỉm cười ấm áp như ánh nắng mặt trời, không khác gì một vị thầntiên.
“Công tử…”, một nha hoàn nhún người, “Ngài là…”.
“Ngươi nhìn bầu trời xem”, bạch y công tử gật đầu đáp lễ, ônhòa nói: “Thật đẹp”.
Bầu trời xanh trong như được thanh tẩy, không có lấy một vệtmây trắng.
Nha hoàn ngây ngốc, ánh mắt mê ly, rõ ràng trên môi vị côngtử này là nụ cười mỉm ấm áp, thế nhưng vì sao lại khiến người ta cảm thấy đaulòng?
“Vâng, rất đẹp”, nha hoàn cười như bị bỏ bùa mê.
Bạch y công tử lại cười mỉm, nhìn trời một lúc lâu, rồi chậmrãi bỏ đi.
Người này là ai vậy? …
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-ky-nguyen-nhan/1992491/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.