Lạc Anh đi theo nguyệt y nam tử lên tầng hai tửu lâu, từ khi bước lên tầng hai nàng đã bị một nam nhân thu hút, tim nàng đập thình thịch dường như vận mệnh của nàng đã bắt đầu chuyển động, người nam nhân này có lẽ chính là kiếp của nàng. Người ta nói là phúc không phải họa mà đã là họa thì không tránh được, nàng chỉ có thể thuận theo tự nhiên mà thôi. Nam nhân cũng chú ý tới nàng hai người thất thần nhìn nhau. Nguyệt y nam tử thấy vậy liền lên tiếng đánh vỡ bầu không khí vi diệu này: 
- Mặc huynh, sao huynh lại nhìn chằm chằm vào tiểu cô nương nhà người ta như vậy, sẽ làm nàng ngại ngùng đó. 
Tiếng nói của y làm hai người giật mình bừng tỉnh, huyền y nam nhân thu lại vẻ thất thần lại trở lại dáng vẻ như trước. Nguyệt y nam tử thấy thất vọng khi hắn lại trưng ra vẻ mặt đó, nói rồi liền điều chỉnh lại tâm trạng vui đùa quay qua nghiêm túc giới thiệu: 
- Tại hạ Hàn Thiên Vũ, đây là bằng hữu của ta.. 
- Hàn Mặc, ta tên Hàn Mặc. 
Hàn Thiên Vũ bất ngờ lần đầu tiên thấy vị biểu ca lạnh lùng này của mình chủ động nói chuyện như vậy "thú vị, thú vị". Lạc Anh cũng chủ động tiếp lời: 
- Ta là Lạc Anh, đa tạ Hàn đại ca đã giúp đỡ, bữa này ta mời. 
- Ta cũng chưa giúp được gì thì muội đã giải quyết xong hết rồi, bữa này để ta mời. 
- Như vậy sao được. 
- Muội 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-kiep-sau-khong-gap/2992415/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.