“A a a a a —— “
Tiếng la hét như vọng đến từ vực sâu khủng bố!
Dưới mũ giáp màu đen, Công tước Kỵ Sĩ phát ra tiếng kêu thê lương.
Sau đó, khôi giáp, ngọn giáo, tuấn mã của hắn, đều dần dần tan chảy như sáp nến.
Kỵ sĩ tóc vàng cao lớn ngã trêи mặt đất.
Hắn cuộn mình lại, rơi vào thống khổ không gì sánh được, cho dù trái tim đã nát bấy, nhưng máu vẫn còn chảy trong cơ thể, giúp hắn kéo dài hơi tàn.
Mà đây cũng không hẳn là một chuyện may mắn.
Tử vong chỉ là chuyện trong nháy mắt, chờ đợi tử vong cũng là một quá trình vô cùng dài lâu.
Trong lúc chờ đợi, nỗi sợ hãi ngày một gia tăng, nỗi thống khổ bị phóng đại, tra tấn đủ rồi mới một hơi nuốt chửng con mồi.
Rhein đi tới trước mặt Công tước Kỵ Sĩ.
Cậu ngồi xổm xuống, nhìn Công tước Kỵ Sĩ.
Cho dù giờ phút này đang bị đau đớn tra tấn, Công tước Kỵ Sĩ vẫn biết Rhein sắp sửa làm gì. Hắn run run môi, muốn nói gì đó, nhưng không thể phát ra âm thanh, chỉ có máu là liên tục trào ra khỏi miệng hắn.
Rhein vươn tay, cậu điều khiển nước dồn về ngực Công tước Kỵ Sĩ.
Dưới tác dụng của dị năng, ngực kỵ sĩ đột ngột nứt ra, lồng ngực của hắn ưỡn về trước, khe hở ngày càng mở rộng, Nguyên huyết trong ngực Công tước Kỵ Sĩ cũng xông ra.
Công tước Kỵ Sĩ: “Ôi… Ôi ôi… Ôi!”
Tiếng cầu xin và giãy dụa cuối cùng cũng cất lên trong những âm điệu khó hiểu
Rhein không để ý đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-huyet/1696535/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.