Khoảnh khắc bị cái miệng tối đen kia nuốt chửng, Tịch Ca liền cảm thấy mình đang rơi xuống!
Năm mét, mười mét, năm mươi mét…
Tịch Ca thầm tính toán độ cao. Trong lúc tính toán, hắn phát hiện trong bóng tối xuất hiện rất nhiều sương trắng.
Làn sương trắng này vừa xuất hiện, liền lao nhanh về phía hai người Tịch Ca. Tịch Ca chìm trong sương, bị che chắn cả thị giác lẫn thính giác, thậm chí hắn còn không cảm nhận được sự tồn tại của Rhein.
Cũng không mất quá lâu, ước chừng rơi khoảng hai ba trăm mét, chân Tịch Ca chạm đất.
Lúc này, sương trắng đã tan biến.
Tịch Ca phát hiện Rhein vốn bên cạnh mình giờ không thấy đâu.
Hắn bình tĩnh, nhìn quanh nơi mình đang ở.
Đây là một không gian rất kỳ quái.
Màn trời bị bóng tối bao phủ, mặt đất lại là nham thạch màu xám, ánh sáng ʍôиɠ lung bao phủ thế giới quái đản và yên tĩnh. Đúng lúc này, phương xa xuất hiện một bóng người!
Bóng dáng kia càng ngày càng gần, khi nhìn thấy rõ, Tịch Ca nhất thời trầm mặc.
Không bởi vì sao cả…
Chủ yếu sinh vật đang tới đây trông rất quỷ dị.
Đó là một người, hẳn là người đi…
Cả người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, nhưng toàn thân ít nhất có năm màu da, thêm vào hai màu nữa là có thể so sánh với cầu vồng xem ai lộng lẫy hơn.
Ngoại trừ kiểu phối màu khó nói này, nó còn có hai cái đầu, sáu cánh tay, bốn chân.
Có nhiều tay chân dư thừa như vậy mà vẫn đi đứng vững như bàn thạch, tốc độ còn không chậm.
Khi nó vọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-huyet/1696532/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.