Chương trước
Chương sau
Không phải ai cũng có cơ hội nhìn thấy một cây bồ công anh còn lớn hơn cái cửa sổ đang cố gắng chui qua cửa sổ.
Sau khi người đầu tiên cất tiếng kêu sợ hãi, liền trầm mặc, tiếp đó, trầm mặc giống như ôn dịch lây lan toàn bộ phòng học.
Học sinh đánh rơi sách giáo khoa và điện thoại, giáo sư thì rơi kính cận và cốc nước.
Trong tiếng “choang” giòn tan, cuối cùng bồ công anh khổng lồ đã chen được vào phòng học!
Lông tơ khắp người nó run lên bần bật, hạt giống tuôn ào ào bay tán loạn khắp nơi, trông như những bông tuyết, phủ kín sàn nhà.
Các bạn học ngồi sát cửa sổ là đáng thương nhất, bồ công anh run lên một cái, bọn họ liền biến thành người tuyết, cả người dính đầy hạt bồ công anh.
Bạn học: “A —— hắt xì!”
Bọn họ xoa xoa cái mũi bị kϊƈɦ thích bởi những sợi lông tơ thật nhỏ, thay vì phủi sạch lông trêи người, bọn họ lại cầm hạt giống nhỏ lên, quan sát hạt giống một chốc, rồi lại nhìn bồ công anh khổng lồ.
Mọi người đều là sinh viên hệ khoa học sự sống, ai nấy đều tràn ngập hứng thú với sinh vật kỳ lạ!
Vô số người chăm chú nhìn bồ công anh, Rhein yên lặng dịch ngón tay đóng APP lại, Tịch Ca thì yên lặng thoát khỏi đám người.
Hắn cảm thấy mình không nên quá rêu rao, không nên nhận chuyển phát nhanh trước ánh mắt của nhiều người như thế này.
Nhưng thời gian đếm ngược trêи APP là một phút đồng hồ cũng có lý do.
Bồ công anh khổng lồ nhìn ngoài thì có vẻ hờ hững, nhưng thực tế, tốc độ của nó lại chẳng chậm tí nào, Tịch Ca vừa mới lặng lẽ di chuyển đến giữa phòng, nó đã đuổi kịp Tịch Ca, rễ cây cuốn lên, đưa gói hàng đến trước mặt Tịch Ca.
Mọi sự tập trung đang đổ dồn vào bồ công anh khổng lồ, bắt đầu chậm chạp dịch đến trêи người Tịch Ca.
Tịch Ca đứng tại chỗ giằng co với bồ công anh khổng lồ.
1, 2, 3… 10, 20.
20 giây trôi qua, bồ công anh vẫn cố chấp lơ lửng giữa không trung, nâng rễ cây bất động.
Cuối cùng, trước khi ánh mắt bạn học chuyển từ khϊế͙p͙ sợ sang quái dị, Tịch Ca giơ tay lên, tiếp nhận gói hàng. Hắn bình tĩnh nói với bồ công anh: “Ok, tao đã nhận được hàng, mày có thể đi rồi.”
Hoàn thành nhiệm vụ, bồ công anh khổng lồ lúc này mới mĩ mãn, lần nữa lách qua cửa sổ, rồi lềnh bềnh trôi theo gió.
Tình huống mà Tịch Ca lo lắng nhất, là mọi người ra tay ngăn cản bồ công anh cũng không xảy ra.
Có lẽ bởi vì, giờ này khắc này, ánh mắt của mọi người đều đang tập trung trêи người hắn.
Hắn: “…”
Hắn không thể làm gì khác, đành phải căng da đầu nói: “Không cần ngạc nhiên đâu, thật ra đây là nhân viên chuyển phát nhanh bồ công anh mà công ty tôi chế tạo dựa trêи công nghệ sinh học, mục đích… mục đích là để giải phóng nghề chuyển phát nhanh và đảm bảo an toàn và tiện lợi cho người mua hàng.”
Hoàn toàn yên ắng.
Giáo sư nhặt kính cận rơi trêи mặt đất, đặt lại trêи sống mũi, mới nói một câu: “Không cần em giải thích thì mọi người cũng biết, em cho rằng sẽ có người nghĩ đây là sinh vật thần kỳ trong thế giới ma thuật ư?”
Tịch Ca: “…”
Giáo sư: “Tôi không phản đối việc em nghiên cứu chế tạo công nghệ cao, nhưng sao em lại mang sản phẩm công nghệ cao lên lớp học chứ?”
Tịch Ca: “…”
Giáo sư nghiêm khắc dạy dỗ: “Tịch Ca, em không nghe giảng thì thôi, nhưng còn có những bạn học khác nữa, em đang làm lãng phí thời gian học của cả lớp đấy!”
Tịch Ca chân thành: “Em sai rồi!” Quan trọng là, mẹ chứ ai mà biết được cái tên nghiên cứu ra APP lại thiểu năng trí tuệ như vậy, đồng ý nhận bưu kiện xong liền không thể hủy bỏ? Hắn sẵn sàng cống hiến Lý Lập Phương cho bọn họ để làm ra cái APP bình thường hơn một chút!
Tuy rằng giữa chừng xảy ra sự cố, nhưng Tịch Ca vẫn cảm thấy tiết học kéo dài hai tiếng đồng hồ này còn gian nan hơn so với tiết học bốn tiếng bình thường.
Vất vả lắm, chuông tan học mới vang lên, Tịch Ca liền lôi kéo Rhein bên cạnh, cầm ba lô lập tức chạy ra khỏi phòng học.
Hắn chạy như bay, đến nỗi vị giáo sư chậm rì rì phía sau không kịp gọi lại.
“Tịch Ca… Tịch Ca!”
Giáo sư nhìn bóng lưng đã đi xa, lầm bầm lầu bầu:
“Tên nhóc này chạy nhanh thật đấy, chẳng lẽ bị mình mắng vài câu nên xấu hổ… Thật là, còn đang định tìm nó hỏi về công nghệ sinh học bồ công anh mà.”
Lúc bà đi vẫn còn lẩm bẩm:
“Giờ lên lớp tiếp theo là vào ba ngày sau, liệu ba ngày đã đủ để trò ấy bình tĩnh chưa nhỉ? Hay là chờ đến tuần sau hẵng hỏi?”
Thật ra, Tịch Ca không hề quan tâm đến mấy câu nói của giáo sư.
Hắn vội vã kéo Bì Bì rời đi, mục đích chỉ có một, chính là vì “nhiệm vụ ngày khắc mệnh mười năm có một” và gói hàng mà hắn nhận được.
Hắn dừng lại ở khu hoa viên nhỏ ít người lui tới trong trường học.
Đầu tiên, hắn dò hỏi Rhein: “Bì Bì, ở nước ngoài các cậu cũng có nhiệm vụ à?”
Rhein không quá chắc chắn: “Ta nghĩ… không có nhiệm vụ này.”
Tịch Ca: “…”
Rhein: “…”
Tịch Ca tỏ vẻ khách quan: “Bì Bì, cậu đúng là không biết gì về thế giới này cả.”
Rhein: “…” Trách ta ư? Ta thật sự chưa từng tiếp xúc với mấy thứ này!
Cuộc thảo luận đến đây là chấm dứt, Tịch Ca cũng không muốn lãng phí thời gian với cái người “không biết gì về thế giới này cả”, hắn mở ra APP ra, phát hiện trêи màn hình hiển thị “Đã giao hàng”, sau đó hắn bắt đầu nghiên cứu nhiệm vụ này.
Đầu tiên, hắn xem giới thiệu nhiệm vụ, chỉ cần tắt nội dung liên quan đến giao hàng, bản giới thiệu nhiệm vụ liền lập tức xuất hiện.
Hoạt động được giới thiệu như sau:
Thế giới này không chỉ có nhân gian.
Tại chân trời xa xôi, có một thiên đường ảo ảnh; tại mặt đất dưới chân, có một địa ngục thật sự.
Địa ngục và nhân gian giống như mặt trăng và trái đất, chúng nó tồn tại song song, vờn quanh nhau. Cứ mười năm, lại có một lần không gian va vào nhau.
Khi đó, thái dương ô uế, động vật sủa inh ỏi chạy trốn, mặt trăng nhuộm trong máu, mặt đất trải qua một trận rung chấn.
Rồi sau đó, đại địa nứt vỡ, ma quỷ xông ra từ khẽ nứt, mang bóng tối vô tận và ngọn lửa bất diệt đến với thế giới này.
Mọi người đều biết, huyết tộc thuộc trận doanh hắc ám.
Rất nhiều rất nhiều rất nhiều huyết tộc cho rằng, huyết tộc nên trợ giúp sinh vật địa ngục, thống trị nhân gian.
Nếu địa ngục có Hán phục xinh đẹp, party máu tươi, cùng với các trò tiêu khiển mỗi ngày một kiểu, huyết tộc sẽ sẵn sàng hợp tác với sinh vật địa ngục.
Đáng tiếc địa ngục chẳng có thứ gì, nghe nói máu của tất cả ác ma địa ngục đều ẩn chứa lưu huỳnh và mùi ôi thiu, nếu huyết tộc tiến vào địa ngục, chúng ta chắc chắn sẽ chết dần vì đói khát.
Để bảo vệ tài sản thiêng liêng và bất khả xâm phạm mà chúng ta đã tích trữ nhiều năm.
Để gìn giữ tổ ấm xinh đẹp của chúng ta ở nhân gian.
Để bảo vệ quyền lợi được uống máu với hương vị yêu thích.
Thế giới Hắc Ám phương Đông tuyên bố, hoạt động địa ngục xâm lấn mười năm một lần dành cho toàn bộ thành viên thế giới Hắc Ám chính thức mở màn!
Trong quá trình hoạt động diễn ra, sẽ ngừng công bố tất cả nhiệm vụ tư nhân, toàn bộ thành viên chỉ có thể nhận và hoàn thành nhiệm vụ tại đại sảnh, dùng tài liệu thu được sau khi giết chết ác ma để đổi điểm và phần thưởng tương ứng.
Điều quan trọng nhất!
Trong cuộc chiến chống xâm lấn lần này, người có số điểm cao nhất, được phép đổi ba bộ vũ khí tối thượng của thế giới Hắc Ám!!!
Rhein cũng xem giới thiệu vắn tắt, cậu bừng tỉnh: “Thì ra là cái này. Quả thật cứ mười năm một lần, địa ngục sẽ va chạm với nhân gian, khi đó sẽ có một vài con quỷ nhỏ trốn khỏi địa ngục —— “
Tịch Ca: “Sau đó?”
Rhein: “Không có sau đó, người của Giáo đình sẽ xử lý. Còn thế giới Hắc Ám, trái lại cũng từng có huyết tộc cấu kết với ác ma, gọi ác ma cấp cao đến nhân gian.”
Tịch Ca hưng phấn nhắc lại: “Sau đó thì sao? Người đó có bị phán xét không?”
Rhein: “Nếu ý ngươi là Giáo đình phán xét… thì không có, nghe đâu hắn đã đi theo ác ma mà hắn triệu hồi chạy trốn xuống địa ngục.” Cậu bổ sung, “Có điều nghe nói, lúc ấy trong huyết tộc có người giúp đỡ hắn, nên mới có tin tức như vậy truyền ra, dù sao từ sau sự kiện đó, chẳng còn ai thấy hắn trêи cõi đời này nữa.”
Tịch Ca phát hiện một chi tiết bất thường: “Bên các cậu không những không có nhiệm vụ đối kháng với ác ma, trái lại còn ý đồ trợ giúp ác ma…”
Rhein: “Người trợ giúp còn không ít, dù sao ác ma và huyết tộc miễn cưỡng cũng coi như là cùng trận doanh. Tuy nhiên, giữa ác ma và huyết tộc cũng có rất nhiều mâu thuẫn, quan hệ rất phức tạp.”
Tịch Ca: “Thế sao ở nước tôi…”
Hắn cảm thấy hai bên cùng một gốc rễ, lập trường không thể khác nhau như trời với đất chỉ bởi vì một bức tường thế được… Nhưng nói đến một nửa, hắn đã tự mình hiểu ra.
“Hiểu rồi, thế giới Hắc Ám ở quốc gia tôi mang màu sắc xã hội chủ nghĩa độc đáo. Nơi này quản lý tôn giáo rất nghiêm khắc, không có người của Giáo đình ra tay đối phó với ác ma, mâu thuẫn chính biến mất, mâu thuẫn phụ lên ngôi.”
Rhein: “…”
Tuy rằng mỗi một từ hình dung đều rất kỳ quái, thế nhưng cậu lại có cảm giác mình nghe hiểu, còn nghĩ rằng hậu duệ phân tích đến là sâu sắc, gãy gọn, vô cùng rõ ràng.
Cậu… bị sao thế này.
Trong lòng Rhein có chút sụp đổ.
Tịch Ca xem xong phần giới thiệu chung. Hắn suy nghĩ hồi lầu, tiếp tục đọc phần mô tả nhiệm vụ.
Sau khi giới thiệu bối cảnh và phần thưởng nhiệm vụ , đến lượt cách thức cụ thể để tham gia hoạt động.
APP tiếp tục thuyết minh:
Mười năm sẽ có một lần địa ngục và nhân gian giao nhau, thái dương ô uế, mặt trăng nhuốm máu, đại địa xuất hiện khe nứt địa ngục, ác ma tiến vào nhân gian.
Ban đầu hai không gian tiếp xúc vẫn chưa hoàn toàn trùng khớp.
Nhân gian vẫn chưa phát giác ra hết thảy, ác ma cũng không thể làm tổn thương nhân gian.
Nhưng càng có nhiều ác ma xuất hiện tại nhân gian, sẽ mang đến càng nhiều hơi thở địa ngục, đến khi hơi thở này nồng đậm vượt quá ngưỡng giới hạn, hai không gian hoàn toàn trùng khớp, địa ngục chân chính sẽ buông xuống thế giới này!
Để tìm kiếm những ác ma không thể nhìn thấy, giết chết ác ma không thể chạm vào, thế giới Hắc Ám đã chuẩn bị ba loại đạo cụ phục vụ các thành viên tham gia công cuộc săn giết.
Thứ nhất, APP địa ngục xâm lấn.
Giao diện APP cung cấp chức năng rà quét bản đồ, chức năng quét bản đồ có thể xác định tung tích của ác ma nhờ vào bức xạ lan truyền trong phạm vi hàng cây số tính từ vị trí người sử dụng.
Thứ hai, kính mắt hư thật.
Kính mắt hư thật là sản phẩm luyện kim, phong ấn hơi thở ác ma rất đậm đặc. Một khi người sử dụng đeo kính mắt lên sẽ bị hơi thở của ác ma bao phủ, tiếp xúc với không gian ác ma tồn tại, có thể tấn công ác ma, cũng có thể trở thành mục tiêu công kϊƈɦ của ác ma.
Thứ ba, túi áo ác ma.
Túi áo ác ma cũng là sản phẩm luyện kim, bên trong được khảm pháp trận luyện kim phức tạp, có thể đồng thời tồn tại ở cả hai không gian. Sau khi ác ma bị người sử dụng giết chết thì sẽ rơi vật phẩm, người sử dụng sẽ nhặt vật phẩm bỏ vào túi áo với điều kiện vẫn còn đeo kính mắt, sau đó tháo kính ra để lấy được vật phẩm ở trong hiện thực.
Lời nhắc nhở chân thành cuối phần mô tả:
1, Mặc dù ác ma xuất hiện tại mười năm một lần đều là hạng tầm thường, nhưng chỉ sợ tầm thường cũng có thể giết chết người.
2, Đeo kính mắt lên, tức là bạn đã bước vào thế giới của địa ngục, trong mắt nhân loại, bạn liều mạng chiến đấu với ác ma trông chẳng khác gì đột nhiên phát bệnh tâm thần. Ngay cả khi bạn đang cứu vớt thế giới này, cũng chẳng ai thấu hiểu, hãy làm quen với nó, dù sao thì khác loài không thể thương tiếc nhau.
Một số gợi ý chân thành cuối lời nhắc:
Khi nhân loại ngu muội có ý định đưa bạn vào bệnh viện, bạn có thể giải thích thế này ——
1, Tôi thua cá cược nên phải đứng giữa đường nhảy múa.
2, Tôi là nghệ sĩ biểu diễn đường phố.
3, Tôi thích điên điên khùng khùng đấy, mắc mớ gì đến mấy người!
Tịch Ca đã xem xong phần giới thiệu dài dằng dặc, cuối cùng hắn cũng hiểu được cách thức hành động cụ thể của sự kiện lần này!
Hắn buôn chuyện với Rhein: “Bì Bì, chủng loại ác ma này có mạnh không?”
Rhein lời ít mà ý nhiều: “Không mạnh.”
Tịch Ca: “Vậy tôi —— “
Rhein: “Được. Dù sao ta có ngăn cản ngươi, ngươi cũng sẽ làm bằng được.”
Tịch Ca bị vạch trần tâm tư, vui lòng tặng Rhein một nụ cười cực kỳ sáng lạn.
Tươi cười đập vào mắt, Rhein hơi choáng váng một chút, khẽ mím môi, vội quay mặt, đặt tầm mắt tại khoảng không phía trước. Cậu kiên định thì thầm với trái tim của mình:
Tuy rằng hậu duệ rất đáng yêu, nhưng ta không thể dung túng hắn vô điều kiện chỉ bởi vì hắn tỏ vẻ đáng yêu trước mặt ta, ta phải giữ vững lập trường, việc dễ thì để hắn làm, còn việc nguy hiểm thì phải kiên quyết ngăn cản hắn.
Dù sao, ngoại trừ trái tim này ra, ta còn là bậc cha chú của hắn…
Không hiểu sao Rhein thấy chột dạ.
Mà Tịch Ca thì đang cúi đầu quét bản đồ!
Hắn lướt qua liền phát hiện vài cái chấm đỏ xuất hiện ngay trong vườn trường, mà chấm đỏ gần nhất cơ hồ trùng khớp với vị trí hiện tại của hắn.
Tịch Ca rất ngạc nhiên, hắn nhìn bản đồ phán đoán vị trí, đá mấy cái về phía chấm đỏ.
Chấm đỏ trêи bản đồ nhấp nháy, lúc xa lúc gần, nhưng cho dù nó có nháy thế nào, Tịch Ca vẫn không cảm giác được gì.
Hắn càng ngày càng hứng thú, lấy kính mắt hư thật từ trong túi ra.
Nhìn bề ngoài thì cái kính mắt này không có gì đặc biệt cả, rất giống kính râm, thậm chí còn tối hơn kính râm một chút.
Tịch Ca đeo nó lên, ngay lập tức, ở đuôi gọng bỗng nhiên chui ra hai sợi dây kim loại, dán vào sau đầu Tịch Ca, để kính mắt đính chặt vào mặt Tịch Ca!
Sau cặp kính màu đen, tầm nhìn của Tịch Ca biến thành một mảnh đỏ tươi.
Trong sắc đỏ lúc đậm lúc nhạt, hắn nhìn thấy một con chó đang đứng trước mặt mình.
Con chó này cao ngang bắp chân của người trưởng thành, gầy trơ cả xương, bốn đôi mắt đỏ như máu, chân đạp bốn ngọn lửa đỏ rực, cả người có mấy đoạn xương cốt đều đâm xuyên qua da lông, lồ lộ bên ngoài.
Tịch Ca nhìn con chó.
Con chó cũng nhìn Tịch Ca.
Hắn đoán đây là chó trông cửa dưới địa ngục, hay còn gọi là, chó địa ngục!
Tịch Ca đang nghĩ, bỗng cảm thấy hơi nóng truyền đến từ dưới lòng bàn chân, tầm mắt hắn lại dịch xuống dưới một chút, phát hiện mình đang giẫm lên chân trước của con chó, ngọn lửa dưới chân nó đang đốt giày của hắn.
A…
Tịch Ca phát hiện mình đang phải đối mặt với hại sự lựa chọn, dịch chân ra và xin lỗi, hoặc là giơ chân lên độc ác đạp thêm cái nữa.
Hắn còn chưa rối rắm xong, chó địa ngục đã lựa chọn trước.
Chó địa ngục giải cứu móng vuốt của mình khỏi chân Tịch Ca, nó gầm lên một tiếng: “Uông —— “
Một thân hình cuốn theo ánh lửa đỏ xông lên, răng nanh san sát, nước miếng tí tách, chó địa ngục mở ra cái mồm đầy máu, cắn hắn!
Trong lúc gấp rút, Tịch Ca nhanh chóng ngửa ra sau, dùng đầu gối hung hăng đập mạnh vào phần bụng của nó!
Rhein bên cạnh chỉ nhìn thấy Tịch Ca vừa đeo kính vào liền đứng sững ra, đứng sững không đến hai giây, hắn lại hoảng sợ làm ra một tư thế rất quái dị.
Tuy rằng Rhein biết có ác ma đang tấn công hậu duệ, nhưng bị lời thuyết minh của cái APP ban nãy đầu độc, giờ phút này, trong đầu cậu lại tự nhiên lóe lên một câu:
Thật sự rất giống một điệu nhảy…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.