Dịch bởi Athox
Lần này đi vẫn là cả nhà đưa tiễn.
Điểm khác biệt duy nhất chính là Tô Khắc Kỷ không hề che giấu căm hận trong lòng, ngay vẻ mặt cũng chẳng buồn giả vờ khách khí, ánh mắt nhìn Tô Trầm tràn ngập hung ác và oán độc. Nếu không có Tô Trường Triệt chắc đã lao thẳng tới giáo huấn Tô Trầm một trận.
Tô Trường Triệt nhìn cháu trai mình, vẻ mặt phức tạp.
Một lúc lâu sau mới nói: “Giờ ta hỏi cháu một lần nữa, cháu chắc chắn mình muốn chọn trừng phạt Thâm Hồng chứ? Cháu còn cơ hội đổi ý đấy, nếu cháu đổi ý, ta có thể bố trí hình phạt khác.”
Tô Trầm lắc đầu: “Giờ cháu chỉ muốn đến đó.”
“Được rồi.” Ông lão thờ dài: “Nếu cháu đã quyết muốn vào Thâm Hồng, vậy tất cả cứ dựa theo quy củ thôi, lần này ta sẽ không tiếp tục chiếu cố cho cháu. Trừng phạt Thâm Hồng, trong vòng trăm ngày. Mặt khác cháu còn phải tới núi Đông Lê, hái một đóa Xích Huyết Liên về, phải là đóa hoa nở vàng sáng sớm, hoa nở sáu cánh, tỏa ra hương thơm lạ, đặt vào hộp ngọc bịt kín mang về. Lại tới núi Bách Nhạc lấy một gốc Thiết Hoa Mộc về, không cần nhiều, chỉ cần lấy một đoạn giữa thôi, trên đoạn gỗ này phải có cành, trên cành có chồi, tuổi thọ của cây không cao hơn ba mươi là được.
Trừng phạt Thâm Hồng thật sự sẽ bố trí một số điều kiện đặc biệt, dùng phương thức này xác định sẵn con đường cho đối phương, để người đó không thể co đầu rụt cổ trong một chỗ nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-huyet-than-toa/1719221/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.