Dịch bởi Athox
Nhìn ánh sáng tiến nhập thể, Tô Trầm cảm nhận được một luồng hơi ấm rất nhỏ tiến vào cơ thể. Cảm giác này rất mờ nhạt thậm chí khiến Tô Trầm hoài nghi liệu hơi ấm này rốt cuộc có phải ảo giác của mình không.
Nhưng theo luồng hơi ấm này, cánh tay phải của Tô Trầm giật giật.
Cậu đã có thể giơ tay lên được.
Hai mắt Tô Trầm bừng sáng.
Chẳng lẽ là Nguyên năng thật?
Nhưng nếu là Nguyên năng thật, vậy sao mình lại nhìn thấy được?
Tô Trầm cảm thấy khó hiểu.
Tô Trầm nhớ lại dị trạng của hai mắt khi bản thân trúng cả Định Thần và Liệt Hồn.
Chẳng lẽ trúng công kích thần hồn khiến hai mắt mình lại tiến hoá?
Do hấp thu năng lượng công kích thần hồn? Hay do bị kích thích?
Tô Trầm không biết, chỉ có thể chờ sau này chậm rãi tìm hiểu.
Nhưng Nguyên năng này rõ ràng không thể tồn tại lâu dài trong không khí, từ khi bắt đầu xuất hiện lại không ngừng tiêu tán.
Thấy cảnh tượng đó, Tô Trầm đột nhiên tỉnh ngộ, đó là vì bản thân Nguyên năng không tồn tại với hình thức đó.
Đó là Nguyên năng do người sử dụng ngưng tụ trong quá trình tu luyện kéo dài vô số ngày tháng, mỗi điểm sáng nhìn như đơn giản thực chất đều là Nguyên năng do kẻ sử dụng tinh luyện vô số ngày đêu mới hình thành, là Nguyên năng thể rắn chân chính.
Sau khi người sử dụng chết đi, Nguyên năng mất đi lực ước thúc, sẽ rời khỏi thân thể người sử dụng, tất cả Nguyên năng từng bị cô đọng cũng mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-huyet-than-toa/1719212/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.