Dịch bởi Athox
Bất kể Đường Chân có đồng ý hay không, chuyện Tô Trầm đi Thâm Hồng sơn mạch đều đã thành kết cục đã định, hắn cũng chỉ có thể tiếp nhận.
Việc duy nhất Đường Chân có thể làm chính là cố gắng dạy tri thức của mình cho Tô Trầm.
Để đề phong những người khác biết Tô Trầm đã khôi phục thị lực, Đường Chân còn tự thân tới Ngọc Chân các, chuyển các loại dược thảo thu nhận được tới cho Tô Trầm, dạy cậu những dấu hiệu nhận biết, nói cho cậu điểm khác biệt giữa đồ thật và giả cùng phương pháp sử dụng.
Đại chưởng quỹ truyền thụ hết thảy kiến thức của bản thân không hề lưu giữ, đối với hắn, Tô Trầm biết thêm được một chút, khả năng sinh tồn cũng sẽ cao thêm một chút.
Một người dạy dỗ nghiêm túc, một người học hành chăm chỉ, thời gian trôi qua nhanh chóng, đã hết một ngày.
Tiếng đồng hồ đầu trạm khắc đầu thú bát bảo mạ vàng vang lên coong coong báo giờ, đại biểu cho một ngày bận rộn sắp kết thúc.
Đường Chân nói: “Được rồi, hôm nay đến đây thôi, sáng sớm mai lại tới, tiếp tục học tập. Ngài ôn lại những thứ ta dạy vài lần nhé, ta về trước đay.”
Đường Chân làm việc và nghỉ ngơi luôn luôn đúng giờ, thân là đại chưởng quỹ, hắn cũng có quyền về sớm hơn những người khác.
Sau khi xuống lầu, báo cho đám tiểu nhị ra về, Đường Chân tự rời khỏi.
Tô Trầm một mình trên lầu, nhìn không rời mắt vào kho tàng trên lầu.
Đây là bài tập mà Đường Chân để lại cho cậu.
Đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-huyet-than-toa/1719203/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.