Dịch bởi Athox
Cặp nam nữ kia lăn đi lộn lại trên giường của Tô Trầm hơn nửa canh giờ, rốt cuộc cũng rời khỏi.
Đi ra từ đẳng sau tấm bình phong, Tô Trầm thay một bộ áo trắng, rời khỏi Trần La Viện.
Lần này cậu không đi cửa sau.
Dọc theo con đường lát đá xanh, Tô Trầm tản bộ trong Tô phủ.
Ba năm không thấy, Tô gia vẫn là Tô gia, chỉ là tuy vật vẫn còn, nhưng người dần không phải.
Đi dọc con đường, Tô Trầm chứng kiến không ít người hầu của Tô phủ, trong đó có không ít người Tô Trầm chưa từng gặp. Nghe nói sau khi Nhan Vô Song nắm quyền, trắng trợn lạm quyền, kéo bè cánh đấu đá, loại bỏ không ít người cũ, đổi thành rất nhiều người mới, lấy cái danh đẹp ‘chăm lo việc nước, bỏ cũ lấy mới, loại trừ thói xấu tiền triều lưu lại’. Tiền triều này chỉ ai, đương nhiên ai cũng hiểu rõ. Bây giờ nhìn lại, quả thật không phải là giả.
Nhưng bất kể người mới hay người cũ, sau khi nhìn thấy cậu đều cùng một biểu hiện, đều là không đếm xỉa.
Trực tiếp đi qua bên cạnh Tô Trầm, hoàn toàn không coi vị tứ thiếu gia này có tồn tại, dẫu sao hắn cũng không thấy, cho dù nghe được cảm nhận được có người đi qua cũng chẳng biết là ai, cần gì phải khách khí với hắn cơ chứ?
Đương nhiên, nếu có chủ nhân khác, vẫn phải giả bộ ra vẻ lễ phép. Nhưng hôm nay phần lớn chủ nhân đều ngứa mắt với Tô Trầm, đối xử tốt với hắn sợ rằng ngược lại sẽ phải chịu tốt, ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-huyet-than-toa/1719199/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.