Dịch bởi Athox
“Bốn tháng rồi, đã lâu như vậy rồi các ngươi vẫn không có cách nào đối phó nó à?”
Nhan Vô Song phẫn nộ vỗ lan can hỏi.
Trước người cô ả là một quản gia đang quỳ, run run nơm nớp nói: “Tô Trầm sau khi tiến vào Ngọc Chân các, mỗi ngày đều theo Đường đại chưởng quỹ học tập văn tự cổ vật lịch sử các tộc. Bất luận mưa gió đều đến đúng giờ, chưa từng đi muộn đến trễ, càng không can thiệp tới mọi chuyện, tất cả đều giao cho Đường chưởng quỹ, chúng tôi cũng chẳng có cách nào.”
“Các ngươi chưa thử những cách khác à?”
“Đều thử rồi, có điều chắc bọn chúng cũng biết chuyện Tô Trầm tới Ngọc Chân các do chúng ta thúc đẩy sau lưng, cho nên mấy tháng gần đây làm việc rất cẩn thận, việc mua bán, kho bãi đều tăng cường nhân thủ giám sát, các hạng mục đều xử lý rõ ràng, không tìm được sai lầm nào. Thậm chí tình nguyện bỏ lỡ cơ hội cũng không rơi vào cạm bẫy chúng tôi bố trí. Tôi phái mấy người thậm chí cầm hàng giả Hồng Văn Động được chế tạo tỉ mỉ tới bán, vậy mà đều không cách nào thông qua kiểm nghiệm của bọn chúng. Nơi đó là đường Thiên Hồi, có quan binh canh gác, chúng tôi không thể làm gì quá mức, kết quả là kéo dài tới tận bây giờ.”
Nhan Vô Song sắc mặt âm trầm: “Cho nên ta tốn công tốn sức đẩy Tô Trầm vào Ngọc Chân các là tiễn nó đến đấy đọc sách?”
“Phu nhân bớt giận!” Người dưới dập đầu như giã tỏi.
“Một đám vô dụng!” Nhan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-huyet-than-toa/1719190/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.