Dịch bởi Athox
Tiếng nhạc vui vẻ vang lên ngoài tường viện Tô phủ.
Nhị trống như đưa, gõ tận trong lòng, khiến người nghe rung động.
”Kiếm Tâm, bên ngoài xảy ra chuyện gì vậy?” Tô Trầm hỏi.
Kiếm Tâm ra ngoài nghe ngóng, một lát sau trở về: “Là lão gia nạp thêm người thiếp thứ tư.”
Nghĩ một lát rồi bổ sung: “Mới chưa đến một năm đã lấy liền ba người thiếp rồi.”
Thật sao?
Tô Trầm cười khổ tận đáy lòng.
Đây là ngày đại hỉ của phụ thân nhưng tâm trạng Tô Trầm hiện giờ lại chẳng dính líu gì tới hai chữ vui mừng.
Im lặng một lát, Tô Trầm hỏi: “Lần này là cô nương nhà nào?”
“Cô nương Nhan Vô Song của Xuân Nguyệt lâu, nghe nói trời sinh quốc sắc thiên hương lại đa tài đa nghệ. Thành Lâm Bắc không biết bao thanh niên tài tuấn thích nàng, không ngờ lại nhìn trúng đại lão gia. Nghe nói lần này là dâng tặng nhập phủ. Xem ra chẳng mấy chốc tứ thế giới sẽ có thêm hai đệ đệ hoặc muội muội.”
Trong một năm Tô Thành An cưới tới ba người thiếp, trong đó người thiếp thứ hai mới gần đây sinh một đứa bé, là nữ, rất được Tô Thành An yêu thích. Người thiếp thứ ba cũng đang có mang, còn hai tháng nữa sẽ sinh. Vị trước mắt còn tốt hơn, trực tiếp ôm bụng vào cửa.
Sau khi con trai bị mù, trình độ cày cấy bên ngoài của đại lão gia rõ ràng tăng lên, chỉ một năm đã đầy những chiến quả, trong đó đương nhiên có Tô Khắc Kỷ trợ giúp nhưng chưa chắc đã không có ý nhân cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-huyet-than-toa/1719178/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.