Từ sau khi Thẩm Giai Du bước vào tuổi dậy thì, người lớn trong nhà không còn nhắc nhở cậu như trước nữa, mà trở thành luôn niệm bên tai. Tỷ như không nên đến nhà Lục Duy khi ông bà nội đi vắng. Thẩm Giai Du biết ba mẹ đang lo lắng chuyện gì, nhưng đã quá muộn rồi.
Cậu đã giao cả thể xác lẫn tinh thần cho Lục Duy, thậm chí còn là vội vàng dâng lên cho hắn.
Tính dục ở lứa tuổi thiếu niên luôn đến nhanh và mãnh liệt. Thẩm Giai Du cảm nhận được dục vọng của Lục Duy ngày càng cấp bách. Trải qua màn quan hệ dâm loạn lần trước trong WC, Thẩm Giai Du bắt đầu hơi sợ hãi, cậu sợ Lục Duy cưỡng ép phá huyệt của cậu. Cậu phải cự tuyệt thế nào đây? Nhưng, cậu lại không muốn để cho Lục Duy không vui.
Từ cái đêm mà ba mẹ Lục rời bỏ thế giới, cậu nghe thấy tiếng khóc đè nén trong ổ chăn kia, Thẩm Giai Du đã âm thầm quyết định từ đây về sau nhất định sẽ làm mọi thứ để cho người này luôn hạnh phúc vui sướng.
Vậy nên, từ nhỏ đến lớn, trong sinh hoạt đều do Lục Duy chăm sóc chiếu cố cậu, nhưng nếu có phát sinh tranh chấp giữa cậu và Lục Duy, Thẩm Giai Du nhất định sẽ nhường hắn.
Nhưng mà vấn đề này, Thẩm Giai Du không thể nào thản nhiên mở hai chân ra để Lục Duy chơi huyệt cậu. Dù gì cả hai vẫn còn rất nhỏ, nếu có thai sẽ không thể tiếp tục đi học. Thẩm Giai Du muốn bên nhau lâu dài cùng Lục Duy, vào chung một trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-hinh-tat-lo/1347994/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.