Ăn mặc xiêm y màu xanh, cổ tay thêu hoa văn tinh xảo uốn lượn, tay cầm cây quạt xếp vẽ nước non, khí chất của một người trẻ tuổi thư sinh.
Nguyên Hạo dạo bước trên con đường nhộn nhịp, hương thơm phác mũi , ngó đến là muôn vàn trò tiêu khiển, đường phố quán hàng rong san sát.
Nhìn đám đông qua lại, Nguyên Hạo cảm thán, đây là lần đầu bước ra ngoài nhìn nhận thế giới này.
Nguyên Hạo từng tưởng tượng thế giới này là như thế nào
Nhưng bất ngờ rằng, Ngân Triều là thời đại nào mà hắn chưa tùng nghe đến, tuy lịch sử học không được tốt, nhưng hắn chỉ mới nghe Chu, Nguyên, Lê,.. vẫn chưa nghe đến quốc gia Ngân Triều.
Nhìn lại thế giới rộng lớn, trái tim bùm bùm nhảy, nhiệt huyết sôi trào, , hắn muốn dạo biến thiên địa, thu phục hết thảy, đứng trên cao nhìn xuống non sông nước biếc.
Đầu óc nóng lên, Nguyên Hạo quyết định ra ngoài chứng kiến thế giới hắn muốn hiểu biết thế giới này.
Sau nhiều ngày điều trị, thân thể vô ngại Nguyên Hạo gấp không chờ nổi muốn ra ngoài nhìn nhìn xem.
“Tương Nhi, Thiển Y hai người ra ngoài đi”
Qua thời gian này tiếp xúc, Nguyên Hạo cũng nhập gia tùy tục, cũng không thể thể hiện quá khác người, hắn cũng không thói quen có người ở bên hầu hạ, đành đuổi hai người ra ngoài.
Ai, áo quần này xuyên như thế nào đây, cũng may mấy ngày nay hắn luôn lén lút học tập, nếu không phải mời 2 người kia giúp hắn. Quái ngượng ngùng, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-hao-gia-vien/2556189/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.