" Làm sao vậy
Đi không nhìn đường sao"
Bên cạnh thiếu niên bị người gặp đại thần bị mạo phạm, liền trực tiếp mở dỗi.
Còn không quên xum xoe đỡ thiếu niên.
Bị người chửi Nguyên Hạo khó chịu.
Nhưng trước hết Nguyên Hạo đối diện với người trước mắt.
Chính sắc đối với người trước mắt xin lỗi.
Cái ngước mắt này lại không tầm thường, hình bóng trước mắt như đi vào trong tâm khảm.
không khỏi phân trần cảm thấy đây là một người như thế nào?
Thiếu niên mặc xiêm y màu lam khí chất ôn hòa nho nhã.
Đây là lần đầu đụng phải người thanh triệt lại có nụ cười đẹp như vậy, khóe miệng hơi kiều lên lại không đột ngột chỉ cho người ta cảm thấy nhẹ nhàng.
Giống nhau là tự nhiên sinh thành, không cho người cảm giác miễn cưỡng, cành như là trung bầu trời chỉ có bờ biển mênh mông.
Bao lã lại yên tĩnh.
Sao xuyến nhàn nhã lại ôn nhu xứng với ngũ quan tinh xảo không tính là tuyệt mỹ, nhưng:
Đối diện với con ngươi ôn hòa như là thanh trúc thanh triệt sáng ngời, mềm nhẹ trải vuốt nóng nảy, đứng trong tấp nấp đám người trong Ngân Úy Thư Viện lại không dung bỏ qua.
Chỉ cần người nơi đó, tựa như có ma lực nào đó chỉ cần nhìn đến, không khỏi bất ngờ, khí chất nổi bật thiếu niên trong đám người lại khiến chứng kiến giả không cầm lòng được mà nhìn nhiều thêm vài mắt.
Thanh Vọng!
Mặc Vũ che trở thiếu gia nhà mình, vốn muốn cùng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-hao-gia-vien/2556164/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.