Hai ngày trôi qua, Nguyên Hạo vẫn hôn mê.
" Thiếu gia sao vẫn chưa tỉnh lại" Mặc Vũ sốt ruột qua lại.
Bắt đại phu cái cổ lung lay " Lăng băm, là ngươi cố ý phải không?.
Tại sao uống hai ngày dược thiếu gia vẫn chưa tỉnh"
Mặc Vũ hung ác lung lay, coi đại phu trút giận, lo âu mấy ngày nay tích tụ lại.
Đại phu sỡ hãi xin tha" Ai u, đại nhân tha mạng" vừa nói, vừa đẩy tay trên cổ.
"Cái này tiểu nhân nhưng không biết a", rõ ràng cơ thể rất tốt, trừ ban đầu hơi có nhiệt, nhưng cũng rất nhanh không có nổi nhiệt.
" Cái này sao kêu là không vấn đề, hôn mê lâu như vậy còn không vấn đề, lão lăm băm" Mặc Vũ tức giận buông tay, lo lắng nhìn nằm bên giường nhắm mắt an tường, như không có việc gì thiếu gia.
"Tư Nhất đại nhân, hay là đưa thiếu gia về Ngân thành tìm đại phu, hay vào Huyện Cảnh ?" Mặc Vũ dò hỏi nam nhân trẻ tuổi, võ nghệ cao cường.
Đang lúc vì thiếu gia lo lắng, xe ngựa lắc lư, vội ôm lấy giữ vững Nguyên Hạo.
--- Trước đó
" Là ai? " Đầu lĩnh nhảy xuống xe cầm đao quát hỏi.
Xe mười mấy người cấp tốc dùng vũ khí chặn tấn công.
Bất quá hắc y nhân tấn công bất ngờ, vài huynh đệ đã ngã xuống, bị thương người không ít, nghiêm trọng chém ngang cổ, còn một hơi.
Ghé vào thùng xe nghe bên ngoài đánh nhau, Mặc Vũ vừa lo vừa mừng.
Là có người tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-hao-gia-vien/2556159/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.