Tư Nhất bĩnh tỉnh "Không biết các hạ phương nào, có tiện nói chuyện"
Tư Ẩn chưa vội trả lời "Hai vị mời ngồi"
Nguyên Hạo đi theo sau ngồi xuống, tò mò nhìn Tư Ẩn, một bộ hoàng y ngũ quan anh tuấn góc cạnh rõ ràng, môi mỏng nhấp chặt, có vẻ không dễ thân cận.
"Tại hạ Tư Ẩn, chỉ là gia tộc nhỏ.
Xin hỏi quý hạ danh tính?" Tư Ẩn thăm dò.
Thấy Tư Nhất cùng đối diện nói chuyện, Nguyên Hạo thu hồi tâm thần chăm chú lắng nghe.
Tư Nhất chỉ chỉ Nguyên Hạo " Tại hạ Tư Nhất, chỉ là hộ vệ vị thiếu gia này"
Tư Ẩn như hiểu được gì, gật gật đầu "Các hạ là muốn cùng chứng ta hợp tác"
Ngữ khí không một tia dò hỏi chi ý.
"Phải" Tư Nhất không hề nói nhiều, chỉ lãnh đạm đối diện.
Nguyên Hạo không khỏi nghĩ hai người này là so ai càng cao lãnh sao?, làm gì càng nói càng ít.
Hơi nhàm chán ngắm nghía đội ngũ đối phương, .........
"Ha..." Ngáp dài một hơi, một ngày bận rộn, giờ mí mắt Nguyên Hạo nhấp nháy cường chống mở mắt.
Cuối cùng cũng kết thúc, Nguyên Hạo chạy nhanh trở về ngủ, ngày mai còn lộ trình dài đâu.
Hai bên đã đồng ý hợp tác. Ban đêm mọi người tụ lại cùng một chỗ canh gác.
Ích lợi rõ ràng, phía trước con đường nhẹ nhàng hơn.
Gần đến cửa thành, ba canh giờ có thể đến.
Tư Ẩn "Ngừng lại! "
Tư Nhất "Ngừng lại! "
Hai người đồng thời hô lên, thần sắc nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-hao-gia-vien/2556156/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.