Hiếm thấy có cơ hội nghỉ ngơi, chịu mấy ngày mệt mỏi bây giờ có thể ngủ một giấc. Không tự giác được ngủ quá một giác.
Đang trong mộng đẹp Nguyên Hạo mơ thấy trên bàn bày đầy thức ăn, tay trái nắm gà quay nóng bốc hơi hôi hổi, bên cạnh bát canh cá nóng hầm hập.
Hút lưu nuốt nuốt nước miếng lâu rồi chưa bữa ăn ngon, Nguyên Hạo gấp không chờ nổi tiếp trong tay thịch. Mũi ngứa ngứa hắt xì.
Hắc cẩu tử cầm cây cỏ chọc lỗ mũi Nguyên Hạo loay hoay làm Nguyên Hạo mũi ngứa tỉnh dậy.
Vẫy đi cọng cỏ Hắc cẩu tử chiều hắn tới, xoa xoa khuôn mặt tỉnh táo lại. Trời đã sáng lên rồi.
"Hì! Hì! Yến ca là heo, thiên đã sáng không chịu dậy" Thấy Nguyên Hạo có dấu hiệu tỉnh, Hắc cẩu tử, còn có mấy tiểu hài tử cũng đi theo trêu ghẹo Nguyên Hạo.
Tiểu Thất thiếu niên thở dài một hơi "Ngươi cuối cùng cũng tỉnh", lại bất đắc dĩ nhìn Nguyên Hạo. Hắn chưa gặp người nào bị truy nã còn có thể ngủ ngon như vậy không một chút phòng bị.
"Ha ha ngủ qua! Ngượng ngùng" Nguyên Hạo sảng khoái nhận lỗi, nhanh chóng chỉnh sử lại bản thân. Đi theo tiểu Thất đám người tiếp tục hành trình ngày hôm nay.
Hôm nay hắn không đi cùng tiểu Thất thiếu niên mà đi cùng Hắc cẩu tử vào một ngõ hẻm giúp người giặt quần áo đi.
Nhớ hôm qua đi cùng tiểu Thất thiếu niên đi ra ngoài vào một khác ngõ nhỏ cò tưởng làm ăn xin. Nhưng không nên ra ngoài đường phố rộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-hao-gia-vien/2556148/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.