Sau khi ăn xong bữa sáng, Tần Vãn Thư cùng Tả Khinh Hoan rời khách sạn trở lại nhà của Tả Khinh Hoan.
Tần Vãn Thư bước vào nhà, giống như tùy ý nhưng thật ra đang chăm chú nhìn qua một lần. Cùng ba năm trước không thay đổi gì, không giống có người ngoài từng ở qua. Thanh Diệp là một cô gái tinh tế và thể thiếp, hoàn toàn không chừa lại chút dấu vết nào. Tần Vãn Thư đối với một cô gái như Thanh Diệp càng trở nên yêu thích.
“Thanh Diệp là một cô gái tốt.” Tần Vãn Thư cảm thán từ trong nội tâm mà nói.
“Ừ.” Tả Khinh Hoan chỉ đơn giản gật đầu. Tuy trong lòng có đầy những từ ngữ ca ngợi Thanh Diệp, nhưng trước mặt người yêu đi khen người con gái khác, chuyện ngu xuẩn như vậy chắc chắn bản thân sẽ không dại gì mà làm.
“Sau này đổi căn nhà lớn hơn một chút, miễn cho có khách đến lại không có chỗ ở.” Tả Khinh Hoan tự giác nói.
“Cũng tốt.” Tuy luyến tiếc nơi này, nhưng Tần Vãn Thư nghĩ chỗ này hai người ở có điểm chật chội. Cả nàng và Tả Khinh Hoan đều cần không gian riêng.
“Chúng ta đi chợ mua đồ ăn đi. Buổi trưa làm cơm cho ngươi ăn có được không?” Tả Khinh Hoan từ sau ôm lấy thắt lưng Tần Vãn Thư, nhẹ nhàng hỏi. Chỉ cần đơn giản ôm Tần Vãn Thư như lúc này cũng khiến bản thân cảm thấy hạnh phúc.
“Ân.” Tần Vãn Thư gật đầu. Kỳ thực nàng rất nhớ Tả Khinh Hoan, cũng nhớ nhung những chuyện mà Tả Khinh Hoan làm cho mình.
“Chúng ta chỉ có hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-gia-thuong-cau/1360347/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.