“Thanh Diệp, bộ này đẹp không? So với cái trước, cái nào dễ nhìn hơn?” Tả Khinh Hoan nhìn bản thân đang đổi y phục trong gương, hỏi Bắc Dã Thanh Diệp đứng ở bên cạnh.
Bắc Dã Thanh Diệp bất đắc dĩ gật đầu, từ giữa trưa đến giờ tỷ tỷ thay đổi vô số bộ lễ phục dạ hội, nàng nhìn đến nỗi bị hoa cả mắt.
“Bộ dáng bây giờ của tỷ tỷ rất giống thiếu nữ chuẩn bị hẹn hò lần đầu.” Bắc Dã Thanh Diệp vừa cười vừa nói.
Tả Khinh Hoan bị một câu pha trò của Bắc Dã Thanh Diệp, nghĩ bản thân khẩn trương quá đáng, có chút xấu hổ nở nụ cười với Bắc Dã Thanh Diệp.
“Thế nhưng, em cảm thấy tỷ tỷ đang rất hạnh phúc!” Cảm giác vui vẻ khi chờ đợi, tựa như ngay cả bản thân mình đều bị nàng lây nhiễm, rất muốn có một người như vậy chờ mình, chắc chắn là một cảm giác hạnh phúc.
“Chọn bộ này được rồi.” Cuối cùng Tả Khinh Hoan quyết định chọn một chiếc đầm dạ hội màu trắng, là màu thích hợp với mình nhất.
Tả Khinh Hoan đổi y phục đi ra, phát hiện Thanh Diệp cũng thay xong. Thanh Diệp và Tần Vãn Thư đều có ngũ quan tinh xảo, tạo ấn tượng kinh diễm lại không phô trương, đồng dạng làm cho người ta thoải mái, cao quý trang nhã. Tuy hai người đều thuộc ôn nhu thân hòa, thế nhưng bất đồng là, sự thân thiện của Tần Vãn Thư mang theo một khoảng cách, cho nên sẽ làm cho người ta nghĩ Tần Vãn Thư giống như nữ thần, đó là cảm giác xa lạ không thể nắm lấy. Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-gia-thuong-cau/1360338/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.