Biểu tình của Nghiêm Nhược Vấn lại càng mất tự nhiên, làm tình phụ cũng không phải một chuyện dễ dàng.
“Ta…. Tận lực làm cho tốt….” Nghiêm Nhược Vấn cố gắng thốt ra, lúc này có thể giữ vững hình ảnh nghiêm túc có lẽ cũng chỉ có người như Nghiêm Nhược Vấn.
“Ta thật là mong chờ a.” Vẻ mặt của Lý Hâm phơi phới cùng mong đợi, khuôn mặt mười phần yêu khí, cười đến cực kỳ câu hồn.
Nghiêm Nhược Vấn nhìn như thế nào đều nghĩ Lý Hâm là một con yêu tinh nuốt người không nhả xương, lại nghĩ đến một Lý Hâm tràn đầy tinh lực ở trên giường, đối với cái gọi là mong muốn thỏa mãn thể xác và tinh thần của nàng, Nghiêm Nhược Vấn liền cảm thấy nhiệm vụ này cực kỳ gian khổ. Đối diện gương mặt cười đến yêu khí ngút trời của Lý Hâm, Nghiêm Nhược Vấn muốn che giấu cười trừ một chút, chẳng qua Nghiêm Nhược Vấn từ trước đến giờ vốn ít cười, cho nên nụ cười có vẻ rất cứng ngắc.
“Chúng ta cùng nhau tắm, lập tức bắt đầu.” Lý Hâm thế nhưng khẩn cấp muốn làm cho kẻ họ Nghiêm nào đó hầu hạ một phen, vừa nghĩ đến bộ dạng chân tay vô thố của Nghiêm Nhược Vấn, có thể nói không trâu bắt chó đi cày cũng không quá đáng.
“Chúng ta không cần ăn cơm tối sao?” Lý Hâm dĩ nhiên khẩn cấp đến ngay cả cơm cũng không ăn, còn muốn tắm chung, nữ nhân này rốt cuộc sắc tới trình độ nào rồi? Bảo thủ như Nghiêm Nhược Vấn trong lòng thầm mắng Lý Hâm là cầm thú.
“Ngươi đói bụng không?” Do quá mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-gia-thuong-cau/1360322/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.