“Đi ra cánh cửa này, ngươi không bao giờ là Tần gia đại tiểu thư nữa, chỉ là một người bình thường.” Tần Chính hỏi Tần Vãn Thư.
“Gia gia, lòng con đã quyết ý.” Tần Vãn Thư gật đầu, đã ba ngày, người đang đợi mình chắc chắn sốt ruột lắm rồi.
“Được, ngươi đi đi.” Tần Chính không phải không thể dùng thủ đoạn cưỡng chế chia rẽ các nàng, nhưng càng cứng rắn ép buộc, càng tạo thành phản ứng ngược, cái gọi là công thành vi hạ, công tâm vi thượng (công tâm là thượng sách, công thành là hạ sách),miễn cưỡng công thành, sẽ bị lưỡng bại câu thương (hai bên cùng bị thiệt hại),Tần Chính đã sống đến tuổi này, điểm đạo lý ấy dĩ nhiên là thấu hiểu, hắn không nghĩ làm mất đi sự kính ngưỡng của tôn nữ nhiều năm qua đối với mình.
“Cám ơn gia gia.” Tần Vãn Thư xin lỗi nói xong, liền xoay người ly khai Tần gia.
“Ba….” Lâm Tĩnh Nhàn muốn nói lại thôi, từ nhỏ đến lớn luôn dành cho Vãn Thư những thứ tốt nhất, hiện giờ cái gì cũng không cho nàng mang theo, tuy cảm thấy Vãn Thư sẽ không để bản thân chịu khổ, nhưng tóm lại vẫn đau lòng.
“Ta không phải cũng rất đau lòng sao, chính vì đau lòng mới không để nàng tự hủy tương lai của mình.” Tần Chính nói xong, ngón tay nhẹ nhàng có quy luật gõ lên mặt bàn, đây là thói quen trước khi hắn nghiêm túc dự mưu một chuyện quan trọng gì đó. Trên người Vãn Thư không có khe hở, không có nghĩa là ở Tả Khinh Hoan không có điểm đột phá.
Lâm Tĩnh Nhàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-gia-thuong-cau/1360310/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.