Tần Đằng và Thi Vân Dạng cùng lúc xuất hiện tại bệnh viện, tuy rằng trước khi bỏ đi Hàn Sĩ Bân đã vận dụng các loại quan hệ nghĩ lấy đi băng thu hình bị camera quay lúc xảy ra tai nạn, chẳng qua hắn rõ ràng đánh giá thấp thế lực vô khổng bất nhập (chỗ nào cũng nhúng tay vào, lợi dụng tất cả mọi dịp – ở đây có nghĩa là có thể len lỏi vào từng ngóc ngách) của Tần gia, nghĩ muốn dấu mà dấu không xong, người của Tần gia dĩ nhiên đã thấy được đoạn phim đó.
“Tỷ tỷ, có bị gì không?” Tần Đằng bước đến gần Tần Vãn Thư, thân thiết hỏi.
“Không sao, người bị đụng là Tả Khinh Hoan.” Tần Vãn Thư xoa nhẹ cặp mắt cực kỳ mỏi mệt, đã một ngày một đêm, Tả Khinh Hoan còn chưa tỉnh lại, thời gian chờ đợi đang hành hạ các dây thần kinh căng như dây đàn của Tần Vãn Thư.
“Đại tiểu thư, tốt nhất là ngươi đi nghỉ một chút đi, nữ nhân 30 tuổi không nên thức trắng cả đêm.” Thi Vân Dạng nhìn bộ dáng mệt mỏi của Tần Vãn Thư khuyên nhủ, cho tới bây giờ nàng chưa từng thấy qua trạng thái ủ dột tinh thần rã rời của Tần đại tiểu thư. Trong trí nhớ của Thi Vân Dạng, Tần Vãn Thư vĩnh viễn đều biết khống chế tốt cảm xúc, ưu nhã, xinh đẹp lại ung dung, không giống những kẻ tầm thường. Tần Vãn Thư của hiện tại thoạt nhìn giống như một người bình thường, có u sầu lo lắng, có uể oải còn có bất an. Trước đây, Tần Vãn Thư tuy gả cho Hàn Sĩ Bân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-gia-thuong-cau/1360302/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.