Tả Khinh Hoan đẩy cửa bước vào.
Tả Diễm nhìn thấy nàng xong, không dám khẳng định người vừa bước vào là nữ nhi của mình.
“Là tiểu Hoan phải không?” Tả Diễm không xác định hỏi dò, nàng dường như không bao giờ nhìn thấy những khi Tả Khinh Hoan không trang điểm. Từ sau khi nữ nhi lớn lên, đều giống mình thích trang điểm, phấn son quá dày đến nỗi nhìn không ra mặt thật. Khuôn mặt ngây thơ thuần khiết của nữ nhi nàng rất hiếm khi thấy qua, thậm chí nhìn không ra, nhưng mà khuôn mặt này lại có phần tương tự với nam nhân vẫn luôn tồn tại trong trí nhớ của mình, hài tử này thích bắt chước mình, nhưng tính cách đặc biệt giống như hài tử được sinh trưởng trong những gia đình đàng hoàng, nếu nam nhân kia đồng ý kết hôn với mình.
Thực châm chọc khi xuất thân của Tả Diễm rất tốt nhưng nàng lại trầm luân, trong khi Tả Khinh Hoan mong ước có được một xuất thân đàng hoàng lại cố tình có một người mẹ như vậy.
Tả Khinh Hoan không muốn trả lời, người ngoài đều có thể nhận ra mình, mà mẹ ruột lại nhận không ra, thật sự là mỉa mai làm sao. Tả Khinh Hoan ngồi xuống bên cạnh giường bệnh, nàng xem sắc mặt nhợt nhạt của Tả Diễm, trong lòng đôt nhiên quặn đau, cho tới bây giờ nàng không nghĩ tới vài năm sau gặp mặt lần thứ hai lại là lần gặp gỡ cuối cùng.
“Con thay đổi thật nhiều, được như bây giờ vậy tốt lắm.” Tả Diễm nhìn Tả Khinh Hoan đột nhiên nhớ tới nữ nhi trước đây, kỳ thật, tiểu Hoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-gia-thuong-cau/1360285/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.