“Tần Vãn Thư, ta có thể sao?” ánh mắt của Tả Khinh Hoan nhìn Tần Vãn Thư tỏa sáng nghi ngờ hỏi lại.
Vừa rồi tại sao không thấy Tả Khinh Hoan trưng cầu ý kiến, đến bây giờ nàng mới tượng trưng hỏi thử, tuyệt đối là cố ý muốn bức bách mình trả lời đồng ý, tính tình của nữ nhân này một chút cũng không an phận.
“Vậy chúng ta đi ngủ đi.” Tần Vãn Thư hời hợt nói, việc này rõ ràng là Tả Khinh Hoan so với mình có hứng thú hơn.
“Chúng ta nên tiếp tục thì hơn.” Tả Khinh Hoan như thế nào có khả năng buông tha cơ hội ngàn năm một thuở đâu, tuy thực hy vọng Tần Vãn Thư mở miệng yêu cầu mình muốn nàng chẳng qua Tần đại tiểu thư là người cấm dục, so với người khác rụt rè, cho nên bản thân hy vọng hay là muốn chờ trước công hạ đại tiểu thư về sau mới nói, không phải có câu nói ‘thực tủy tri vị’ (lần đầu tiên nếm thử thì cảm thấy rất thỏa mãn, sau đó thành thói quen, cứ muốn tiếp tục, không ngừng),nhất định phải để cho Tần Vãn Thư yêu thích tư vị này trước.
Môi của Tả Khinh Hoan theo cần cổ Tần Vãn Thư chậm rãi dời xuống, nhẹ nhàng hôn lên cặp xương đòn của Tần Vãn Thư, môi của nàng đi đến đâu làm cho Tần Vãn Thư mang đến cảm giác âm ỉ khó nhịn đến đó, Tần Vãn Thư không khỏi vặn vẹo thân thể hòng thoát khỏi cảm giác này, nhưng không quy luật vặn vẹo lại ma sát cơ thể của cả hai, chẳng những không thoát khỏi cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-gia-thuong-cau/1360281/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.