Chương trước
Chương sau
Tả Khinh Hoan cầm trong tay một cuốn tạp chí lá cải, cực lớn tiêu đề hiện ngay trang bìa viết nghi ngờ Tiền thiếu phu nhân Nghiêm Nhược Vấn là đồng tính luyến ái, là ảnh chụp Nghiêm Nhược Vấn và Lý Hâm bộ dáng thân mật đang nắm tay nhau dạo phố. Theo trình độ thân mật trong ảnh cũng không tính là cái gì chẳng qua nội dung của bài báo rất phong phú, thật không quá đáng khi nói tạp chí lá cải dùng một ít thủ đoạn bịp bợm. Nghiêm Nhược Vấn tình sử rất đơn giản không có gì giật gân để đào móc, khai thác cũng là xuất thân như thế nào từ *cô bé Lọ Lem* trở thành Tiền gia thiếu phu nhân, cùng với hào môn quyền lợi tranh đấu nội tình, mà Lý Hâm tình sử chính là trọng điểm miêu thuật (miêu tả – tường thuật) đối tượng. Không thể không nói thực lực của tạp chí lá cải rất cường đại, đem tình sử của Lý Hâm khai thác sạch sẽ đầy đủ, từ sơ luyến đến người tình hiện tại Nghiêm Nhược Vấn đều miêu tả đắc sinh động, điểm mấu chốt là mỗi một mối tình đều có điểm chung: Lý Hâm chỉ cặp kè với nữ nhân.
Phóng viên tạp chí quấn lấy Lý Hâm, hỏi Lý Hâm có phải hay không đồng tính, Lý Hâm hào phóng thừa nhận mình quả thật là les, khi hỏi nàng cùng Nghiêm Nhược Vấn có phải hay không tình nhân, Lý Hâm do dự một chút nói không phải, nhưng nếu câu hỏi là nàng cùng Nghiêm Nhược Vấn có quan hệ gì, nàng chỉ bảo trì trầm mặc.
Theo Tả Khinh Hoan biết tin tức này qua đi vài ngày, đề tài về Lý Hâm và Nghiêm Nhược Vấn vẫn rất nóng sốt, trong thời gian dài chiếm cứ phần lớn lượng tiêu thụ vốn không tệ của các tạp chí lá cải. Lý Hâm bộ dáng quyến rũ nói là con gái đàng hoàng không có người tin, nếu là cùng nam nhân có tiền lộ ra phi văn (tai tiếng tình dục),rất nhanh sẽ bị mánh lới mới đẩy lùi, cố tình dính dáng với Tiền gia thiếu phu nhân – tân thế kỷ hào môn đồng thoại nữ lang, đủ khiến người khác liên tục chú ý hảo vài ngày. Hơn nữa đa số nữ nhân đều phản cảm với Lý Hâm, bình luận được nghe nhiều nhất là: Đồng tính luyến ái còn như vậy khoa trương, thật sự đáng khinh. Chủ yếu vì Lý Hâm diện mạo không có bề ngoài đàng hoàng, nữ nhân duyên không tốt.
Chẳng qua Nghiêm Nhược Vấn không hề bày tỏ thái độ gì, còn cùng Tiền Thiếu Văn xuất hiện ở nhiều nơi công cộng, thoạt nhìn ân ái khác thường, Tiền Thiếu Văn tuy thân thể không khỏe mạnh nhưng diện mạo cũng xem như tuấn mỹ, hai người đứng chung nhìn khá xứng đôi là một cặp vợ chồng tuấn nam mỹ nữ, phù hợp mơ mộng của một ít tiểu nữ sinh đối với cô bé Lọ Lem đồng thoại, dù sao Tiền Thiếu Văn bộ dạng rất có bạch mã vương tử khí chất nên tạo ra một chút thuyết phục lực dập tắt làn sóng dư luận này.
Tả Khinh Hoan mấy ngày nay không dám đi tìm Lý Hâm vì nàng bị cẩu tử (paparazzi) bám theo gắt gao, Tả Khinh Hoan sợ chính mình bị nhắm trúng, nhưng có chút lo lắng Lý Hâm, nàng biết Lý Hâm hiện tại khẳng định không quá tốt. Nàng cũng gọi điện thoại mấy lần cho Lý Hâm, Lý Hâm đều không tiếp, chỉ nhắn lại nói không có việc gì. Tả Khinh Hoan biết loại chuyện này ngoại nhân cũng không giúp được gì. Với lại Tả Khinh Hoan thấy việc này đối với Lý Hâm chưa hẳn không tốt, như vậy Lý Hâm cùng Nghiêm Nhược Vấn nếu không phải chơi qua đường thì phải là một bước ngoặt tốt, bất quá Tả Khinh Hoan đoán chắc chuyện tình của hai người sẽ nhanh chóng kết thúc, không tiếp tục cũng tốt, bằng không Nghiêm Nhược Vấn như vậy dây dưa, đối với Lý Hâm càng tàn nhẫn, nhưng mà đối với một nữ nhân sống vì tình như Lý Hâm lại nên như thế nào sống sót quá lần này thất tình thương tâm, nghĩ đến đây, Tả Khinh Hoan không khỏi đi theo thở dài, tuy vậy biết đâu trí đến chết mới có thể hồi sinh.
Vì ưu tâm Lý Hâm, nàng không có tâm tư đi tìm Tần Vãn Thư, hơn nữa tính đến ngày mốt, Hàn Sĩ Bân tùy thời hội trở về, vạn nhất làm cho hắn đụng đến mình đi tìm Tần Vãn Thư, cảnh tượng kia ngẫm lại liền cảm thấy rất có ý tứ, tuy thú vị về thú vị, Tả Khinh Hoan thật không dám đi vuốt râu hùm, sẽ chờ Hàn Sĩ Bân trở về tính sau.
“Không nghĩ tới, Tiền Thiếu Văn bị cắm sừng còn như vậy che chở cho Nghiêm Nhược Vấn, một người thấp điệu như vậy lại phải làm ra những trò ân ái khoa trương trước mặt công chúng, từ đầu tới cuối cũng chưa nhìn đến Nghiêm Nhược Vấn ra mặt đối việc này làm ra phản ứng, cô nàng thật biết che giấu bản thân, quá đáng tiếc…” Thi Vân Dạng vạn phần tiếc nuối nói, không có trò hay để xem.
“Nghiêm Nhược Vấn quả thật là thông minh nữ nhân.” Tần Vãn Thư thản nhiên nói, Nghiêm Nhược Vấn lựa chọn phương pháp giải quyết thông minh nhất, nếu Nghiêm Nhược Vấn không có bất kỳ phản ứng gì là phản kích lớn nhất cho đại bộ phận những kẻ giống như Thi Vân Dạng nghĩ có thể miễn phí xem trò hay.
“Nhưng thật ra đáng tiếc cho tiểu mỹ nhân này, ngươi không ở hiện trường, ngươi cũng không biết vị tiểu mỹ nhân đó nhìn thấy âu yếm nữ nhân cùng trượng phu của nàng diễn ân ái cùng nhau, ánh mắt ảm đạm thần thương, lòng ta thấy đều đau, trái tim của Nghiêm Nhược Vấn chắc là làm bằng đá, liền như vậy lạnh lùng đi qua, ngay cả nhiều xem liếc mắt một cái đều không có.”
Tần Vãn Thư xem hình của Lý Hâm trong tạp chí, nhớ tới nàng lần đầu tiên cùng Tả Khinh Hoan gặp mặt, Tả Khinh Hoan ôm lấy mình vì nhìn lầm mình cùng nữ nhân này, thế giới cũng thật quá nhỏ đi, dạo một vòng, tất cả mọi người đều nhận thức.
Tần Vãn Thư chọn mi, Thi Vân Dạng đây là mèo khóc chuột giả từ bi nhân ái đi, đem chuyện tình cảm của người ta vạch trần sạch bách, một hồi phiền toái này đều không do nàng khơi mào sao?
“Ngươi vẫn là ít làm một số chuyện hại nhân không ích lợi cho mình đi, miễn cho ngày sau có báo ứng.” Tần Vãn Thư chân thành khuyên bảo, Thi Vân Dạng cùng Tần Đằng là một dạng tính tình, thấy đều làm cho người ta muốn lắc đầu, bên người nàng như thế nào như vậy nhiều người không đàng hoàng đâu? Còn hơn Thi Vân Dạng, Tần Vãn Thư cảm thấy được Tả Khinh Hoan đáng tin rất nhiều, cũng đáng yêu hơn nhiều, nghĩ đến Tả Khinh Hoan, Tần Vãn Thư mới phát hiện nữ nhân kia có vài ngày không quấy rầy mình, vẫn là Hàn Sĩ Bân sắp về tới, không dám lộ liễu trắng trợn tìm đến mình. Nữ nhân kia không thể nghi ngờ là rất biết xem xét tình thế, Tần Vãn Thư không có phát hiện mình nghĩ đến Tả Khinh Hoan thời điểm, trên mặt mang theo rất nhỏ tiếu ý khó có thể cho người khác phát hiện.
“Báo ứng, quỷ mới tin những thứ mê tín này.” Thi Vân Dạng phản đối lại, cười nói, nàng từ nhỏ đến lớn lúc nào mà không phải muốn gió được gió muốn mưa được mưa, khi nào từng có báo ứng?
Người là không thể cứng miệng nói trước, sau đó Thi Vân Dạng bị tai nạn xe đụng vào đầu một đoạn thời gian trở thành kẻ ngớ ngẩn, bị một lão mẫu kê (gà mái mẹ – này không biết ý của tác giả vì nhân vật chưa xuất hiện, đợi nhân vật ra mắt mình sẽ sửa lại cho phù hợp) cùng nữ nhi nhặt về nhà đương làm đứa ngốc nuôi dưỡng, Thi Vân Dạng có lẽ nằm mơ đều không nghĩ đến, chính mình có ngày hội biến đần độn, bất quá đó là chuyện về sau.
Thi Vân Dạng nhìn thấy Hàn Sĩ Bân tiến vào, Hàn Sĩ Bân hướng Thi Vân Dạng nháy mắt một cái, làm cho Thi Vân Dạng không cần lên tiếng, hắn phải cấp tự gia lão bà một cái kinh hỉ. (Kinh hỉ thì không biết có không, kinh hách thì được tiểu tam đem tặng trước rồi!!!)
Hàn Sĩ Bân lặng lẽ đi đến sau lưng Tần Vãn Thư, thân thủ nhẹ nhàng bịt mắt Tần Vãn Thư.
Tần Vãn Thư ngửi được hương vị cologne quen thuộc, lập tức đoán được Hàn Sĩ Bân đã về đến nhà.
“Anh không phải ngày mai mới trở về sao? Như thế nào về sớm hai ngày vậy?” Tần Vãn Thư vừa cười vừa hỏi, nói thật sự, nàng một chút cũng chưa cảm thấy kinh hỉ, trước kia không biết Hàn Sĩ Bân ngoại tình thời điểm, hắn ra ngoài công tác trở về nàng hội có đôi khi cao hứng. Dù sao hai người kết hôn có ba năm, tuy không xem như tình yêu vẫn còn có chút cảm tình, nhưng hiện tại chính là một tia gợn sóng đều không có, ngay cả về điểm này tình cảm đều phai nhạt.
“Nhớ em, nên anh tranh thủ về sớm.” Hàn Sĩ Bân buông ra Tần Vãn Thư, ngồi xuống nàng bên cạnh, thân thủ phải ôm lấy Tần Vãn Thư, Tần Vãn Thư bất động thanh sắc né ra.
“Đây là quà mua tặng em, xem thử có thích hay không?” Hàn Sĩ Bân trong tay xuất hiện một cái hộp cực kỳ tinh xảo đẹp đẽ.
“Thực ân ái, tỷ tỷ thấy da gà đều phải nổi hết lên, không trở ngại các ngươi âu yếm.” Thi Vân Dạng nói xong, chuẩn bị đứng dậy rời đi, định bụng chọc ghẹo một chút Hàn Sĩ Bân hoặc là Tần Vãn Thư.
“Đây là quà của ngươi.” Hàn Sĩ Bân đem châu Âu mua đến hàng hiệu túi xách hạn lượng sản xuất đưa cho Thi Vân Dạng, Hàn Sĩ Bân thật biết cách lấy lòng, tuy Thi Vân Dạng cũng không có thiếu những thứ này, nhưng rốt cuộc xem như là tâm ý của hắn.
“Đại tiểu thư, ngươi gia lão công thật có lòng.” Thi Vân Dạng xem hạ túi xách, không khách sáo cầm lấy, hướng Tần Vãn Thư nhìn một cái, xoay người đạp giày cao gót tựu phong tình vạn chủng rời đi.
Trước kia Tần Vãn Thư đối Hàn Sĩ Bân xem như vừa lòng, chu đáo chú ý mọi mặt, đối với mình hoặc là người chung quanh cũng không sai, có một câu nói, yêu một người không chỉ có đối nàng một người tốt, còn muốn đối bên người nàng mọi người tốt, nhưng bây giờ xem đến cảnh tượng này, Tần Vãn Thư trong lòng cũng rất phức tạp. Hàn Sĩ Bân đã ngoại tình, Tần Vãn Thư cũng không trách hắn hoàn toàn, dù sao chính mình cũng có trách nhiệm, nhưng là ngật đáp (vướng mắc) loại trừ như thế nào cũng không tiêu tan, kỳ thật mình cũng là một người thích bắt bẻ kẻ khác, Tần Vãn Thư nghĩ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.