02
Sau năm phút đồng hồ Nguyên Dương ra hiệu tài xế lái xe, ngoại trừ Nguyên Anh thỉnh thoảng xoay người quay đầu lại phát ra tiếng sột soạt, xe thương vụ lớn như vậy lại lặng yên không một tiếng động. Nguyên Dương vài lần muốn mở miệng, nhưng cũng không biết bắt đầu nói từ đâu. Trước tiên hỏi Cố Thanh Bùi rốt cuộc là đi nơi nào, vì sao lại đến đây? Hay là trước tiên xin lỗi rồi giải thích hành vi không thỏa đáng?
Ngay lúc Nguyên Dương đang đấu tranh tư tưởng, Cố Thanh Bùi cũng đang đấu tranh với phản ứng của thứ thuốc kia, nhưng anh biết mình không chống đỡ được bao lâu. Hiện tại anh cảm giác việc mình ngồi cạnh Nguyên Dương là một sai lầm lớn, khí tức của Nguyên Dương quá mạnh mẽ, dã tính như mùi vị bùn đất sau cơn mưa, Cố Thanh Bùi hoài nghi có thể trước đó Nguyên Dương mặc trang phục huấn luyện có dính mồ hôi ngồi ở chỗ này.
Cố Thanh Bùi đã thử nắm chặt nắm đấm thúc ép bản thân đè nén xao động trong cơ thể, nhưng hai tay anh đã bắt đầu run rẩy không ngừng. Anh lại thay đổi vài một tư thế ngồi, nhưng mỗi lần ma sát với ghế da khiến anh vừa thống khổ vừa kích thích. Hết lần này tới lần khác anh vẫn không thể há to miệng thở dốc, có thể mở cửa sổ thông gió, nhưng vì anh vội vàng rời khỏi phòng bao ngay cả áo khoác cũng không kịp mặc vào, mà khi đó đang là cuối mùa thu, bên trong xe còn mở điều hòa.
Đúng vậy, điều hòa thổi gió nóng. Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-co-tu-a-den-b/225481/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.