Hạ Nghi cầm xiên thịt nóng hổi thơm phức vừa được nướng chín lên cắn một miếng, đúng là hương vị đậm đà gia vị này có thể khiến cô quên hết muộn phiền lẫn mệt mỏi mà...
"Anh ăn đi, không cần nướng cho em nữa đâu..."
Khương Duy Minh mỉm cười lắc đầu, chút việc nhỏ này anh vẫn có thể làm cho người yêu của mình được. Nhìn bộ dáng ăn uống vui vẻ của Hạ Nghi cũng khiến lòng anh vui lên đôi chút. Tâm trí liền quên bén lời chế nhạo lúc ban chiều của Phó Lập Thành...
"Không sao, em cứ ăn thoải mái đi, bữa này anh mời em mà..."
Hạ Nghi mỉm cười không nói gì, đột nhiên cô có chút khó chịu liền nói với anh muốn vào nhà vệ sinh một lát sẽ quay lại ngay. Nhưng thực ra chính là ra quầy thu ngân để dặn dò nhân viên phục vụ một vài điều...
"Lát nữa anh kia cùng tôi ra thanh toán, cô hãy nói rằng chúng tôi là khách hàng may mắn, được giảm 70%..."
Hạ Nghi được thẻ cho nhân viên thanh toán hơn một nửa, cô thật sự không muốn nhìn thấy dáng vẻ Duy Minh sẽ vì mình mà không nghĩ cho bản thân. Cô cũng không muốn phụ lòng tốt của anh nên đành phải âm thầm làm theo ý mình thôi...
Khương Duy Minh vẫn mang bộ dạng miệt mài cắt nhỏ thịt vào bát của Hạ Nghi, có lẽ anh phải dùng số tiền mà lão già kia chuyển cho rồi. Lúc trước sống một mình có thể tự lực cánh sinh được, nhưng e rằng bây giờ vẫn phải thuận theo sự sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-ca-doi-khong-buong-tha-em/2786607/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.