Phó Lập Thành chờ đợi trong xe được nửa tiếng liền có thuộc hạ đến báo cáo đã tìm thấy nơi ở hiện tại của Hạ Nghi, bọn họ cũng điều tra ra được mẹ cô đang được chữa trị tại một bệnh viện nghèo nàn gần đây. Nhưng thứ duy nhất mà Phó Lập Thành quan tâm chính là cuộc sống nghèo nàn khốn khổ của cô sau khi rời xa hắn...
Lúc trước ở bên cạnh Phó Lập Thành, cuộc sống của cô còn xa hoa hơn ở Phó gia rất nhiều lần. Từ trên xuống dưới khắp người cô đều là hàng hiệu đắt đỏ, hưởng thụ cuộc sống vinh hoa trong lâu đài tráng lệ cùng những tiếng ca ngợi của mọi người. Không những thế bọn họ đều phải thành kính gọi cô hai tiếng 'phu nhân' theo đúng quy tắc...
Nhưng nhìn vào thực tại mà xem, từ một người xinh đẹp cao quý phút chốc lại biến thành một nhân viên nhỏ bé phải sống trong cái căn trọ với bốn bức tường chật hẹp. Mùa đông thì lạnh đến mức ngộp thở, còn mùa hè thì nóng như lửa đốt. So với Phó Lập Thành tưởng tượng có khi còn bi thảm hơn rất nhiều lần, nhưng bản thân hấn cảm thấy khá thỏa mãn...
Về phía Hạ Nghi, cô biết mình sắp tiêu rồi nên tức tốc chạy về nhà trọ thu xếp đồ đạc gấp gáp, hơi thở dồn dập như việc Phó Lập Thành đang cố tình ép cô vào chỗ chết thêm một lần nữa. Bản thân cô biết cái gì phải trả khi phản bội một người điên cuồng như Phó Lập Thành đắt đến mức nào...
"Em định đi đâu à...sao trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-ca-doi-khong-buong-tha-em/2786516/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.