Tuy chỉ là nhìn thoáng qua, nhưng Chu Kiến vẫn nhận ra được đây là người anh em tốt của mình. Anh cũng không nghĩ ngợi nhiều, đứng dậy khỏi salon hỏi, "Không phải nói đi công tác sao?" Giơ tay lên nhìn đồng hồ. "Bây giờ không còn sớm nữa." Đã hơn mười giờ rồi.
Mục Thanh đã khôi phục lại vẻ ung dung, anh bước lên chào hỏi Chu Kiến, nhàn nhạt nói, "Đã hủy bỏ." Lại nhìn An Dịch cũng đang đứng, anh nói với người anh em của mình, "Tôi đi tìm lão Dương trước, cậu không cần vội."
"Anh, đều không phải là người ngoài, không cần tránh." Chu Húc đi qua quàng vai Mục Thanh, dáng vẻ anh em tốt, cười ha hả nói, "Đây là bạn tốt của em họ em, An Dịch, An Dịch, đây là đại ca Mục Thanh, gọi đại ca là được."
An Dịch ngoan ngoãn kêu một tiếng đại ca, rất chừa mặt mũi cho bạn mình. Mục Thanh liếc nhìn cô một cái, nhàn nhạt lên tiếng, trên mặt không có biểu cảm gì, lạnh như băng.
Chu Kiến biết bạn tốt mình trước nay đều lạnh nhạt với phái nữa, thấy anh như vậy, riết cũng thành thói quen, thấy em họ mình nói, "Lão Dương đi đến nhà máy rồi, không ở công ty, Chúng em không nói gì đặc biệt cả, đều không phải người ngoài, anh có ở lại không có vấn đề gì đâu."
An Dich vốn muốn từ chối thật lịch sự, sau đó sẽ bày tỏ thái độ cảm kích, nhưng xem ra bây giờ không thích hợp lắm, chỉ đành rời khỏi trước, "Anh ba, em về trước đây, chờ khi bản thiết kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-anh-duoc-binh-an-vui-ve/2953120/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.