Trong phòng mang theo phong cách cổ xưa, một nhành hoa hồng cắm trong bình đặt ở giữa bàn.
Có hai người đàn ông đứng trước cửa sổ, một người mặc Âu phục, người còn lại mặc áo xám tro, quần đen. Ánh đèn chiếu xuống hai bóng lưng, một nghiêm chỉnh, môi mỏng nhếch lên. Một giống như lưu manh, dựa lưng vào tường hút thuốc.
"Dự án của cậu tiến triển thế nào?"
Trì Tranh rít một hơi thuốc rồi kẹp ở giữa hai ngón tay, thờ ơ trả lời. "Vẫn như cũ."
"A Tranh..."
"Về khi nào?" Trì Tranh ngắt lời.
Lục Tư Bắc. "Hai tháng rồi."
Trì Tranh hút thuốc, không có biểu cảm gì.
Ánh mắt người đàn ông rơi trên người Trì Tranh.
"Hai năm qua cậu thay đổi nhiều quá."
Trì Tranh tự giễu một tiếng, không hé răng. Hai người đều im lặng, Trì Tranh cúi đầu, rít một hơi thuốc mới nói. "Người liên lạc với Sử Kim có phải anh không?"
"Không phải."
Trì Tranh cúi đầu, cười hừ một tiếng.
"Năm đó anh đi không nói lời từ biệt, không nghĩ mọi chuyện lại biến thành thế này, nửa năm trước anh mới biết." Lục Tư Bắc thở dài một hơi.
Trì Tranh mím môi không nói chuyện.
Lục Tư Bắc. "Hai năm qua đừng sa ngã như thế, nếu như..."
Trì Tranh nhếch mép.
"Nếu như gì?"
Lục Tư Bắc im lặng, không nói thành lời.
"Trên đời này không có nếu như." Giọng nói Trì Tranh vô cùng bình tĩnh. "Tự tôi chọn con đường này, là tôi đáng đời."
Ánh mắt Lục Tư Bắc lại hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-anh-cuoi-khi-dang-do-tai-hoa/2455624/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.