Trong nháy mắt, làn da xù xì ấm áp kia làm cho cả người cô sợ run.
"Có bị sao không?"
Trì Tranh nhẹ giọng hỏi, buông bàn tay đang ôm hông cô ra. Mùi thuốc lá nhàn nhạt lan tràn ra, hơi thở của anh kề cận ngay bên cô. Mạnh Thịnh Nam mím chặt môi, ánh mắt dời sang chỗ khác, đứng thẳng người lại. Cô cúi đầu níu chặt góc váy, anh thoáng nhìn xuống dưới rồi ngẩng đầu nhìn cô.
"Mạnh Thịnh Nam?"
Cô sững sờ, nâng mắt nhìn anh.
"Cái đó..." Nói lắp bắp.
Anh mặt không biến sắc yên lặng nhìn cô.
"Tôi...đi về trước. Cậu nhớ hâm lại cho cô Trần uống, mới lấy ra từ trong tủ lạnh." Cô chỉ chỉ cặp lồng trong tay anh, nói xong xoay người rời đi. Anh không lên tiếng, ánh mắt thâm trầm nhìn cô, cô vừa đi một bước đã quay đầu lại. "Cái đó...cậu, đi đường cẩn thận."
Khóe miệng Trì Tranh nhếch lên nhìn cô đi xa.
Ánh mắt rời chiếu vào ngõ hẹp, đậu trên bóng lưng cô gái. Anh nhìn cô một lúc lâu rồi mới chạy xe đi. Lúc nghe được tiếng động cơ, Mạnh Thịnh Nam vừa mới mở cửa ra, cô thở phào nhẹ nhõm ngó nhìn đầu ngõ đã không còn ai, không dằn được lòng.
Thịnh Điển đang ngồi trong sân đan áo len, nghe tiếng nhìn sang.
"Sao vậy?"
Cô đóng cửa lại, đi tới cạnh Thịnh Điển.
"Không có gì ạ, Tiểu Hàng đâu?"
"Cha con dắt đi chơi rồi."
Thịnh Điển cúi đầu đan một đường, lại hỏi. "Cô Trần vẫn ổn chứ?"
"Ổn ạ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-anh-cuoi-khi-dang-do-tai-hoa/2455584/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.