Cuối cùng tạm biệt với Thích Kiều, về tới nhà đã gần 7 giờ tối.
Thịnh Điển và Mạnh Tân đang ngồi trong phòng khách xem TV, nghe tiếng hai người cũng không quay đầu lại. Hai chị em có tật giật mình nhìn nhau, đứa nhỏ le lưỡi sau đó ngoan ngoãn ngồi trên ghế salon, lúc ấy trên CCTV đang phát bản tin thời sự, Mạnh Tân vẫn chăm chú xem.
Một lát sau Thịnh Điển lên tiếng.
"Hôm nay chơi vui không?" Ánh mắt người phụ nữ vẫn nhìn vào TV, giọng nói bình thường.
Mạnh Hàng mím chặt môi.
Không nghe được câu trả lời, Thịnh Điển quay đầu trừng mắt nhìn hai chị em, hai chị em làm bộ không phát hiện ra, ánh mắt dán vào TV. Mạnh Tân điều chỉnh âm lượng nhỏ đi, lắc đầu cười giải thích giúp hai người. Một lúc lâu sau Thịnh Điển mới nguôi giận, ánh mắt dánh chặt vào hai chị em đang làm như không có chuyện gì xảy ra, nở nụ cười bất đắc dĩ.
Mạnh Thịnh Nam xem TV một lát nữa, tắm xong về luôn phòng.
Giống như chẳng có sức gì cả, đi một ngày, về nhà eo mỏi lưng đau, cô nằm đờ ra trên giường, nhìn chằm chằm đèn thủy tinh trên trần nhà, đầu óc trống rỗng. Vừa định đi ngủ Thịnh Điển đã gõ cửa.
"Mẹ."
Người phụ nữ đóng cửa lại, ngồi bên giường.
Mạnh Thịnh Nam ngồi dậy. "Sao vậy ạ?"
"Lời này mẹ nên hỏi con mới đúng."
Cô nhìn Thịnh Điển. "Sao ạ?"
"Trong lòng con suy nghĩ cái gì mẹ còn không biết sao." Thịnh Điển thở dài. "Chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-anh-cuoi-khi-dang-do-tai-hoa/2455572/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.