Âm thanh kia quen thuộc giống như trời xanh mây trắng ngày nào cũng thấy, cô không hình dung được khi đó mình nghĩ thế nào, rung động ấy chưa từng xuất hiện trong thời gian cô và Lục Tư Bắc bên nhau, qua lâu như vậy rồi, người cũng dần thay đổi.
"Này.
Giọng nói phía sau cô lại vang lên, có chút hờ hững.
Mạnh Thịnh Nam thở hắt một hơi sau đó chớp mắt, bình tĩnh xoay người lại. Hai cắp mắt đối diện nhau, cô có thể cảm nhận được sự ngạc nhiên toát lên trong mắt cậu, chỉ là một giây ngắn ngủi, sau đó mọi thứ đều trở lại như thường.
"Là cậu sao?" Giọng nói anh nhàn nhạt.
Cô ngây người, chàng trai trước mắt này vẫn cao gầy như trước, râu ria chưa cạo, tóc cắt ngắn, hai bên mái hơi bạc, giữa hai ngón tay còn cầm một điếu thuốc. Anh đi đôi giày màu trắng cũ kỹ, trên người mặc chiếc áo ngắn tay cũ có hơi vàng, chiếc quần đen rộng thùng thình, lôi thôi lếch thếch.
Đã hai, ba năm trôi qua.
Anh giương mắt nhìn cô, lặp lại câu nói đầu tiên.
"Sửa điện thoại di động?"
Mạnh Thịnh Nam chậm rãi gật đầu.
"Cậu là ông chủ sao?" Cô nhẹ giọng hỏi.
Anh nhìn cô, nở nụ cười, khóe mắt cong lại.
"Đưa tôi xem di động của cậu đi."
Cô hơi thất thần "À" một tiếng.
"Không phải cậu tới sửa điện thoại di động sao?"
Giọng anh nhàn nhạt, ánh mắt cũng như thế. Động tác Mạnh Thịnh Nam hơi chậm, lấy chiếc điện thoại từ trong túi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-anh-cuoi-khi-dang-do-tai-hoa/2455569/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.