Ngón tay cái của Lý Tấu Tinh vẫn còn đang phách lối dựng thẳng lên.
Cố Vấn Thành liếc mắt nhìn ngón tay cái của anh một cái, đoạn chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn mặt anh.
Nhóc người cá co mình lại trong hố nước nhỏ chỉ dám ló ra nửa cái đầu, sợ hãi quan sát tình hình, tay cầm xiên nướng chờ khi trong miệng ăn xong lại thò đầu ra cắn một ngụm, kế đó sẽ nhảy tõm trốn trở lại dưới nước.
Bốn người đội Mộng Chi đứng bên cạnh thoải mái nhàn nhã hóng biến, trên đỉnh đầu mỗi người là một chữ to, hợp lại chính là: CƯỜI TRÊN NỖI ĐAU.
Lý Tấu Tinh nhanh chóng điều chỉnh vẻ mặt, muốn bao nhiêu vô tội có bấy nhiêu vô tội. Anh nhìn tay của mình với vẻ thắc mắc, khó hiểu, "Sao lại dựng thẳng lên thế nhỉ?"
Các đồng đội cùng nhau lườm một cái.
Cố Vấn Thành ha ha hai tiếng, nhìn anh vờ vịt, "Đúng vậy, sao lại dựng thẳng lên thế chứ."
"Không biết nữa," đôi mắt Lý Tấu Tinh mở to hết cỡ, cố gắng khiến một tên đàn ông đàn ang như mình có thể hiện ra vẻ đơn thuần vô tri của nhóc người cá, còn phản kích lại, "Vấn Thành, cậu thực sự là vợ đó. Lúc trước tôi cũng đã nói với cậu rồi, tôi mới là bên chủ động."
"..." Cố Vấn Thành nhăn nhó mặt mày. Cái này quả thực không thể cãi lại, lúc đó hắn chỉ qua loa lấy lệ với anh, cho rằng Lý Tấu Tinh vì tự tôn đấng nam nhi mà không muốn thừa nhận mình yếu thế.
Nếu như nói Cố Vấn Thành chẳng chút quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-trang-thanh-trai-thang/1114810/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.