Hương, hương thơm nức mũi.
Lý Tấu Tinh chẳng thể miêu tả được mùi hương này là gì, nó khiến người ta sinh nghiện không ngừng đuổi theo hít hà.
"Cậu vậy mà..."
Wasser khiếp sợ, chỉ là ngồi xuống mà thôi, thế mà lại thật sự hữu dụng!
Rốt cuộc cái mông có ma lực gì chứ? Trong thời gian ngắn như vậy mà lại có thể khiến người ta nổi phản ứng. Vậy bây giờ coi như thành công rồi sao? Vậy coi như là hắn đã muốn Lý Tấu Tinh rồi sao?
Ảo thật đấy.
Còn có chút khó mà tin tưởng.
Lý Tấu Tinh không ngờ hắn sẽ làm ra hành động này, sau khi chú em không còn cứng rắn nữa anh liền bung lụa luôn, chờ hành động kế tiếp của Cố Vấn Thành, còn thầm nghĩ đây là lần đầu tiên đấy. Lần đầu tiên làm với Wasser, liệu Cố Vấn Thành có thể tự ghen với chính mình đến mức muốn hủy diệt tất cả hay không. Anh cứ nghĩ mãi, lòng thầm mong đợi, nhưng không ngờ rằng Wasser lại ngừng lại chẳng động đậy gì nữa.
Đóa hoa cực phẩm kia ngồi thẳng lưng trên người anh, cứ như vậy mà dừng bước chân tiến công lại.
Lý Tấu Tinh: "..."
Muốn ngừng là được chắc? Ai cho.
Anh diễn sâu bày ra vẻ chống cự, chẳng khác gì một nam sinh ngây thơ đơn thuần chưa trải sự đời, "Wasser, cút ngay!"
Wasser nhìn anh từ trên cao xuống.
Trên mặt người thiếu niên ngoại trừ vẻ chống cự còn thoáng hiện xấu hổ, chút xấu hổ ấy khiến dòng máu hắn sục sôi. Wasser áp nửa người trên xuống, "Ngoài miệng thì bảo tôi cút đi nhưng thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-trang-thanh-trai-thang/1114787/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.