Nhậm Thanh Anh vừa lên thuyền đã thay quần áo, cô ta chưa từng sửa soạng lại bản thân mau lẹ như vậy, cũng chưa từng mong đợi được gặp mặt một chàng trai như thế.
Sau khi Cố Vấn Thành mở cửa liền lập tức lui về phía sau một bước kéo dài khoảng cách với cô ta, nhíu mày, "Có việc gì?"
"Anh..." Nụ cười trên mặt Nhậm Thanh Anh cứng đờ.
"Cục cưng ơi," quang não Cố Vấn Thành truyền tới một giọng nữ, mang theo ý cười, "Sao vậy, có người tới hả?"
Biểu cảm lạnh lùng trên mặt Cố Vấn Thành phút chốc dịu đi, "Không có gì, chỉ là một người xa lạ thôi."
Thái độ khác biệt của hắn quá rõ ràng, sắc mặt Nhậm Thanh Anh bị hắn xem như không quen biết rất khó coi.
"Vậy có cần em ngắt truyền tin trước không?" Lý Tấu Tinh ở phòng ngủ cảm thấy mình giả thành con gái quá đạt.
"Không cần," Cố Vấn Thành từ chối không chút do dự, "Chớ ngắt."
Giọng gốc của Lý Tấu Tinh vẫn dễ nghe hơn.
"Được thôi," giọng Lý Tấu Tinh mang ý cười, vì biết đồng đội đang nghe trộm nên anh nói rất súc tích, "Hôn anh một cái."
"Như vậy không được nha," Hi Nam cứ lắc đầu mãi, "Quá yếu quá yếu, chẳng phải trên mạng có tổng hợp những lời nói lẳng lơ sao? Gửi cho Tấu Tinh đi, để cậu ấy dựa theo mà đọc, tốt nhất là nên hù chết Nhậm Thanh Anh."
Lăng Niên đi tìm rồi gửi cho Lý Tấu Tinh, còn ghi chú: [Không phải ngượng đâu, giúp Vấn Thành cho tốt vào, chúng tôi không cười]
Cố Vấn Thành nhoẻn môi, "Hôn chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-trang-thanh-trai-thang/1114782/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.