Bởi vì không có phương hướng rõ ràng nên đoàn người chỉ có thể nhắm hướng bắc mà thẳng tiến.
Làm vậy hiệu suất rất thấp, vì không ai có thể xác định được đội ngũ của Nhậm Thanh Anh có luôn đi theo một hướng không, hơn nữa cũng không thể dự đoán được những nguy hiểm sẽ gặp phải trong quá trình tìm kiếm đội ngũ của cô ta.
Nhưng nhóm thiếu niên thiện lương vẫn nói được làm được, không quan tâm có gặp được hay không, cứ đi tiếp là được.
Lý Tấu Tinh phát hiện Cố Vấn Thành càng ngày càng quen tay hay việc với chuyện diễn kịch.
Cố Vấn Thành trong sách vốn thích giả heo ăn hổ, nhưng mà thủ đoạn chỉ dùng để tinh tướng làm màu, mà bây giờ lại dùng để tranh thủ đồng tình của người khác. Hắn càng chơi càng thấy thích thú, hơn nữa còn có hơi làm không biết mệt.
Chờ mãi đến tận khi ăn tối đoàn người mới dừng bước nghỉ ngơi.
Nhậm Doanh Doanh thảm đến mức Lý Tấu Tinh cũng phải đồng tình. Là người cộng tác với niềm vui thích mới phát hiện của nam chính, dọc đường đi thái độ Cố Vấn Thành đối với cô ta cực săn sóc dịu dàng, vì sợ cô ta khó chịu mà lúc nghỉ ngơi hắn toàn ngồi ở tít ngoài rìa, Nhậm Doanh Doanh cũng thực sự thở phào nhẹ nhõm vì cái khoảng cách này.
Khỏi phải nói cái thở phào nhẹ nhõm này khiến cô ta bị mắng rất nhiều..
Nhưng mà Nhậm Doanh Doanh đã chẳng còn hơi sức đâu để ý tới mấy cái đấy, suy cho cùng cảm giác mà Cố Vấn Thành mang lại cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-trang-thanh-trai-thang/1114779/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.