Chương trước
Chương sau
Không khí khô nóng, hương thơm lan tràn.
Mùi hương này không giống với bất kỳ một loại hương nào anh từng ngửi, không nồng như nước hoa, nhưng lại mãnh liệt hơn so với rượu.
Chỉ ngửi hương thôi là Lý Tấu Tinh đã có thể phác họa trong đầu trạng thái của người dưới thân này.
Người dưới thân không nói tiếng nào, bị anh hôn cũng không dám bại lộ thân phận.
Lý Tấu Tinh trộm cười, cười cười lại cười ra tiếng.
Sau khi anh rời giường thấy có bóng người đứng ở đó, câu Wasser quát lên kia chỉ là thăm dò, không ngờ còn có thu hoạch này.
Hoài nghi từ lâu kia đã được chứng minh, cảm giác với Wasser cũng chuyển sang cân nhắc.
Mùi thơm này, gương mặt này, vóc người này.
Vì mang theo mặt nạ nên mới dám bung xõa hả?
Lý Tấu Tinh rời khỏi môi hắn, nghiêm túc nói: "Môi mềm thế này, vậy tin đồn Wasser là phụ nữ kia không phải là thật chứ?"
Giọng điệu của anh mang theo ý cười, người tĩnh táo có thể dễ dàng phát hiện anh đang nói đùa.
Nhưng lúc này Cố Vấn Thành không phát hiện ra.
Con ngươi Cố Vấn Thành co rút, sững sờ nhìn anh, trợn mắt ngoác mồm.
Xúc cảm trên môi vẫn còn lưu lại nhiệt độ, khô ráo, môi kề môi, không một kẽ hở.
Hắn còn chưa kịp tìm về lí trí từ trong khiếp sợ đã bị câu nói này làm cho tức giận đến mức quên cả thở.
Mọe nó!
Cố Vấn Thành nghiến răng nghiến lợi.
Đây là lần thứ mấy? Lần thứ mấy sau khi thân mật cùng hắn xong liền chuyển đề tài về phụ nữ?!
"Cậu —— "
"Đừng nói chuyện," Lý Tấu Tinh cắt ngang lời hắn, thổi một hơi lên trên môi hắn, "Vì để phác họa ra mặt của anh mà phải hy sinh nụ hôn đầu của mình, Wasser, thật sự tôi đã hy sinh rất nhiều vì anh đấy."
"Nụ hôn đầu?"
Cố Vấn Thành vừa cười khẩy vừa lặp lại một lần ba chữ này.
Tốt, rất tốt, hóa ra cái tên này xem đây mới là nụ hôn đầu.
Với Wasser chính là nụ hôn đầu, còn với Cố Vấn Thành thì có thể tùy ý quên đi.
Hắn ngăn chặn các loại cảm xúc kỳ lạ, dùng giọng điệu tao nhã của Wasser nói, "Tôi nghe nói cậu quên một vài chuyện."
"Dù tôi có quên gì đi nữa," Lý Tấu Tinh hạ thấp giọng, trầm đến gợi cảm, "Tôi cũng sẽ không quên khuôn mặt này của anh."
Wasser bị anh áp chế không có lấy một chút cảm giác vui vẻ nào.
"Hả? Tại sao?" Giọng điệu Cố Vấn Thành lại bình tĩnh cứ như trước khi bão táp xảy ra, "Bởi vì tôi có thể là phụ nữ ư?"
Hai chữ phụ nữ vừa nói ra, mùi hương chợt trầm xuống, xảy ra biến hóa rất nhỏ.
Tức giận rồi.
Lý Tấu Tinh cảm thấy mình quá xấu xa, anh không trả lời câu hỏi mà ngược lại ậm ờ nói rằng: "Bởi vì anh là một tên cướp vũ trụ."
"Một tên cướp vũ trụ," Cố Vấn Thành cười nhạt hai tiếng, "Cậu quả thực thích đùa, giả như tôi không phải là phụ nữ cậu cũng sẽ dùng môi chạm vào tôi à?"
"Hiến thân vì đế quốc," Lý Tấu Tinh thoáng rời xa hắn, dù có nhìn chăm chú đến đâu cũng không tài nào nhìn thấy vẻ mặt của anh trong bóng tối dưới lớp vải mỏng, "Nhưng tôi nghĩ rằng tên cướp vũ trụ nổi danh Wasser là một gã đàn ông chân chính, Wasser tiên sinh, ngài nói xem tôi nói có đúng không?"
Cố Vấn Thành không nói gì.
Kế tiếp lý do "bởi vì Wasser là phụ nữ nên Lý Tấu Tinh mới hôn hắn", một lý do khác lại xuất hiện làm hắn tức đến nổ phổi.
"Hiến thân vì đế quốc, nên dù cho có hôn môi với một gã đàn ông cũng phải biết được tướng mạo của Wasser.."
"Mắt bị bịt lại có hơi đau," Lý Tấu Tinh suy nghĩ một chút, lại từ từ buông cánh tay đang khống chế Wasser ra, hai chân anh đặt ở hai bên eo Wasser, bảo đảm hắn không dễ trốn thoát, "Anh không trốn, tôi không kéo tấm vải che mắt xuống, cùng tán gẫu một lát chứ?"
Cố Vấn Thành đột nhiên nói: "Nhìn dáng vẻ của cậu có vẻ như không lo cho bạn của mình lắm."
Lý Tấu Tinh nghẹn lời, sau khi phản ứng lại thì lập tức tiếp lời: "Đương nhiên tôi lo cho cậu ấy rồi."
Chần chờ hai giây.
Hai giây chần chờ này bị Cố Vấn Thành bắt được.
Vì một tên cướp vũ trụ Wasser mà người này hoàn toàn quên mất Cố Vấn Thành.
Lý Tấu Tinh hít hít mũi, mùi hương nơi đầu mũi hương bỗng nhiên biến mất.
Anh còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì ngoài cửa truyền đến tiếng vang đổ vỡ, anh vừa vô thức nhìn ra ngoài cửa thì người dưới thân đã nhân cơ hội lật người lại, chạy thoát mất dạng.
Lý Tấu Tinh đứng lên, đứng im tại chỗ không nhúc nhích.
Anh không kéo tấm vải bịt mắt xuống, mãi đến tận khi bóng tối trong gian phòng bị ánh đèn thay thế.
Giọng Cố Vấn Thành vang lên, vừa kinh ngạc vừa nghi hoặc, "Tấu Tinh?"
Không biết có phải là ảo giác của anh hay không, Lý Tấu Tinh thế mà lại nghe ra hắn đang nghiến răng nghiến lợi khi nói hai chữ này.
Anh không nhịn được nhoẻn miệng cười, tay kéo tấm vải, trong khoảnh khắc thấy lại ánh sáng bèn hướng mắt về phía cửa sổ.
Cực kỳ phối hợp với diễn xuất của Cố Vấn Thành.
Nhưng Cố Vấn Thành chỉ muốn cười gằn.
Một sinh viên trường quân đội, vừa cười vừa cởi tấm vải bịt mắt mà tên cướp vũ trụ trùm lên, vừa mới cởi xuống liền nhìn về nơi tên cướp vũ trụ có khả năng chạy trốn nhất là cửa sổ.
Đây là thái độ một sinh viên trường quân đội nên có với một tên cướp vũ trụ ư?
Mà mấy lần trước thái độ của Lý Tấu Tinh đối với tên cướp vũ trụ Wasser này rõ ràng rất ác liệt, sao giờ lại đột nhiên thay đổi.
Vì lời đồn hắn là phụ nữ ư?
Ngu xuẩn!
Hắn hung hăng chửi rủa trong lòng, nhưng vẻ mặt lại như không, "Sao mà đứng ở đó, không ngủ được à?"
"Buồn ngủ quá," Lý Tấu Tinh lắc đầu một cái, không nói gì, tự nhiên đi tới bên giường, "Ngủ đi."
Người mới vừa đối mặt với Wasser nói muốn tán gẫu một lát giờ đây lại bảo buồn ngủ trước lời thăm hỏi của hắn.
Cố Vấn Thành đi tới bên giường của anh, từ trên cao nhìn xuống.
Lý Tấu Tinh mờ mịt, "Sao thế?"
"Đánh một trận," Cố Vấn Thành, "Dậy, đánh một trận."
Hắn không chờ Lý Tấu Tinh đáp lại, kéo cổ áo lôi đến khoảng trống giữa phòng, vung một quyền tới.
...
Sáng ngày kế tiếp lúc xuống lầu, tình trạng của Lý Tấu Tinh dọa mọi người sợ hết hồn.
"Cậu bị gì vậy?" Tế Du chỉ vào mắt trái của anh, khóe mắt co giật, "... Bị ai đánh à?"
"Ngoài ý muốn," Lý Tấu Tinh sờ sờ đôi mắt, hít một hơi vì đau, "Ra tay thật tàn nhẫn."
Cố Vấn Thành ở bên cạnh liếc mắt nhìn anh, cố nhịn không cười ra tiếng.
Tàn nhẫn?
Hắn đánh anh nhưng chính hắn cũng đổ máu, nếu như không có NK-03 thì tình trạng của hắn với Lý Tấu Tinh không biết ai thảm hơn ai đâu.
"Nhưng mà rất sảng khoái," Lý Tấu Tinh huých huých vai Cố Vấn Thành, "Dùng hết sức đánh một trận có phải rất sảng khoái không?"
Cố Vấn Thành gật gật đầu qua loa.
Đêm qua hắn với người kia như hai con thú hoang đói bụng, ra sức cắn xé khiến đối phương thuần phục, nhưng đáng tiếc hai bên đều bị thương, cuối cùng không ai chiếm được ưu thế.
Nhưng may mắn thay, trong lòng Cố Vấn Thành hơi vui, ít nhất hắn chưa bại lộ thân phận.
Dùng xong bữa sáng bọn họ đi về phía phi thuyền.
Sau khi xếp hàng tiến vào phi thuyền xong, vừa hay Sofia đang lái chiếc phi hành khí loại nhỏ trở lại sao Thác Bang gọi video đến. Cô vốn muốn hỏi tình hình của bọn họ nhưng nhìn thấy bối cảnh bên bọn họ thì bị dọa không ít, "—— Các em đang trên phi thuyền à?!"
Vẻ mặt của cô mang vẻ hoài nghi cuộc đời, khiến một đám thiếu niên bị lăn qua lộn lại này cũng phải cười lên.
"Chúng em đã trải qua rất nhiều kiếp nạn đó," từng người bọn họ oán giận, "Thật đấy, cô ơi, cô không biết chúng em đã trải qua những gì đâu."
Tóm lại là chuyến đi này của Sofia coi như vô ích, cô chưa kịp tới sao Thác Bang thì Lý Tấu Tinh đã khôi phục.
Chờ bọn hắn kể xong hết chuyện thì vẻ mặt Sofia phức tạp, thở một hơi dài, "Ôi mấy đứa nhỏ đáng thương, cô cảm thấy lần sau mấy em... tốt nhất là không nên đi ra ngoài."
Cứ như bị nguyền rủa, động một tí là gặp đủ chuyện, người khác một năm chắc không đi được hai tinh cầu, còn bọn họ mới nhận hai nhiệm vụ thôi mà đã đi không dưới năm tinh cầu.
Nói ra sợ người khác không tin, hoặc có khi hiểu lầm trường quân đội Thừa Dương sắp xếp bọn họ nhận nhiều nhiệm vụ khó khăn.
Vẻ mặt đoàn người đội Mộng Chi đủ mọi màu sắc, liếc mắt nhìn nhau, phá lên cười ha ha.
Mặc dù rất xui xẻo, thế nhưng ngay cả bản thân Tế Du là người bị thương nặng nhất lần này cũng cảm thấy hơi buồn cười.
Chuyện này như một loại số mệnh, mỗi lần đều có thể gặp những chuyện phi thường, nhưng may là bọn họ đều bình an vượt qua.
Ít nhất thì cái thu được nhiều hơn cái đã trải qua.
Sau khi Sofia hỏi thăm kế hoạch tiếp theo của bọn họ bèn cười gật gật đầu, ánh mắt như có như không quét tới trên người Cố Vấn Thành vài bận, trêu ghẹo hỏi "Các anh hùng nhỏ, chuyến đi mạo hiểm lần này có để lại cho các em một câu chuyện tình ái khó quên nào không?"
Mấy người lắc lắc đầu. Nhận được tin tức mình muốn Sofia cười càng thêm xinh đẹp, thật vui vẻ chấm dứt video.
Tuyến đường của chiếc phi thuyền này khác với của Đế Lan, ít nhất phải nhanh hơn gấp đôi, ngay xế chiều hôm đó bọn họ đã tới sao Hải Bạch, nhưng lại cách nơi sống của người cá xa ngàn dặm. Bọn họ dứt khoát thuê một chiếc phi hành khí loại nhỏ, hướng thẳng về nơi rời đi lúc trước.
"Tôi giết một người," lúc sắp đến nơi Lý Tấu Tinh đột nhiên nói rằng, "Gã là một trong những tên ăn cắp tinh thạch năng lượng."
"Cũng là kẻ đánh tôi bị thương..." Tế Du yên lặng bổ sung một câu, lo âu nhìn Lý Tấu Tinh.
Cố Vấn Thành quay đầu nhìn anh.
Lý Tấu Tinh thở dài, trên mặt là mấy chữ mau đến an ủi tôi đi sáng loáng, "Lẽ ra tôi cần phải đưa gã cho quân đội, hoặc đội bảo vệ, không thì áp giải về trường học."
Từng đồng đội tiến lên an ủi anh, ở tình huống kia, dù không phải là Lý Tấu Tinh mà là bất kỳ ai trong bọn họ cũng sẽ không tha cho kẻ kia.
"Sinh viên trường quân đội có tư cách trừng trị kẻ ác như này," Cố Vấn Thành chậc một tiếng, "Giết người làm cậu sợ?"
"Sợ cái gì?" Thiếu niên ngẩng đầu nhìn hắn, trên mặt chẳng hề có chút ý khiếp sợ nào, trái lại hiện vẻ nóng lòng muốn thử, dũng cảm không sợ. Lý Tấu Tinh đùa giỡn, "Sợ tôi quá mạnh nên bị mấy tên tội phạm bị truy nã kia ghi nhớ, hay là sợ tôi sẽ mang đến tai ương ngập đầu cho bọn họ?"
Cố Vấn Thành... Cố Vấn Thành thế mà lại cảm thấy, hắn vậy mà lại cmn cảm thấy Lý Tấu Tinh nói câu này có chút ngầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.