Edit by NAI HỒNG TÀ RĂM
Beta: ngo quynh
———————
Tịch Cảnh:”Tôi..đau quá.. đau___”
Thấy mọi người đều chạy tới, hốc mắt cậu đỏ hoe, nước mắt lưng tròng*.
<<*Nước mắt lưng tròng:muốn khóc nhưng nước mắt chưa chảy ra ngoài>>
Vương Viên:”Hồi nãy Phương Hằng thét to lắm, đừng nói là Tạ Minh ở cách vách cũng....”
“Cậu ta không sao.” Doãn Đông từ phòng Tạ Minh đi qua, thấy được vết xanh tím trên cổ Tịch Cảnh.
Ông dừng ở ngoài một chút, Tịch Cảnh đã chết?
Xác chết thật sự sẽ có cử chỉ và biểu cảm sống động như vậy?
Doãn Đông chôn sự hoảng hốt xuống đáy lòng, ông chậm rãi đến trước mặt Tịch Cảnh.
Tịch Cảnh sống hay chết, thử kiểm tra một chút sẽ biết ngay thôi.
Cúi đầu nhìn vết bầm trên cổ Tịch Cảnh, đều là dấu ngón tay. Làn da nhợt nhạt thiếu sức sống.
Tịch Cảnh:”Chú không tin? Nhưng cơ thể tôi không có độ ấm.”
Cậu giơ bàn tay lên để Doãn Đông xác nhận.
Doãn Đông do dự một chút, sau đó nắm chặt cổ tay người đối diện.
Cổ tay đúng là rất lạnh, lạnh đến mức kinh dị, ngón tay Doãn Đông cẩn thận bắt mạch, hửm, mạch vẫn đập bình thường.
Doãn Đông:”Cậu chưa chết.”
Người chơi không chỉ thấy được Tịch Cảnh, mà quan trọng là cậu vẫn còn nguyên vẹn đứng trước mặt mọi người, đứng dưới ánh mặt trời mà không e ngại.
Cho nên Tịch Cảnh là người sống.
Doãn Đông:”Nếu vẫn ổn thì đi ra ngoài ăn cơm, về sau đừng có đùa giỡn kiểu này nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-trang-thanh-boss-trong-tro-choi-ac-mong/2537039/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.