Edit: Nhọ
Chung Thiên đợi cả một buổi chiều, đến khi tiệm cũng đóng cửa rồi mà vẫn chưa thấy được Bạch Tiểu Ảnh.
"Em gái tôi không khoẻ lắm nên đi về trước rồi." Ông chủ cười ha hả giải thích, đối với quan hệ của hắn với Bạch Tiểu Ảnh hoàn toàn không có ý muốn tìm hiểu.
Chung Thiên nắm chặt tay, hắn biết, Bạch Tiểu Ảnh đang trốn hắn.
Rõ ràng lúc trưa gặp nhau cô còn bình thản nói chuyện với hắn như bạn học cũ bình thường, rõ ràng ngoài mặt không hề từ chối hắn, thế nhưng lại vẫn tự mình trốn hắn bỏ đi.
Có lẽ Bạch Tiểu Ảnh là thật sự không muốn gặp lại hắn,
Chung Thiên ngồi xổm ở tiệm cơm nhỏ chờ suốt một tuần vẫn không thấy được Bạch Tiểu Ảnh. Sau bếp cũng không mở ra cho khách hàng đến tham quan nữa, đây rõ ràng là né tránh, làm Chung Thiên càng thêm bị dày vò.
Hôm nay là cuối tuần, tiệm cơm còn làm ăn tốt hơn cả ngày thường. Lượng khách rất lớn, Chung Thiên biết, Bạch Tiểu Ảnh nhất định sẽ đi làm. Lần này hắn thông minh hơn, kéo vài tên bạn cùng phòng giúp hắn che chắn.
Cuối cùng cũng đợi được đến khi trời tối hẳn, mới thấy được Bạch Tiểu Ảnh đang từ cửa sau chuẩn bị rời đi.
*
"Tan học sao."
Lúc Bạch Tiểu Ảnh nhìn thấy Chung Thiên liền kinh ngạc một chút sau đó rất nhanh đã khôi phục bình tĩnh. Giống như là bạn bè thăm hỏi rất tự nhiên.
"Bạch Tiểu Ảnh, em đang trốn anh." Chung Thiên hoàn toàn không muốn vòng vo với Bạch Tiểu Ảnh, mở miệng liền trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-trang-tao-hoa/171122/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.