"Bạch Tiểu Ảnh. Anh sắp bị em bức điên rồi."
Hôn nửa ngày rồi nhưng Thi Mẫn vẫn không được đáp lại khiến anh hôn không nổi nữa, đôi tay anh nâng mặt Bạch Tiểu Ảnh, làm cho cô gái nhỏ ngẩng đầu đối diện mình. Đôi con ngươi sạch sẽ, xinh đẹp lại thẳng thắn thành khẩn, phản phất như người vừa rồi hôn môi cùng anh không phải là cô. Anh bại trận rồi, giận dỗi để lại một dấu hôn thật sâu trên sườn cổ Bạch Tiểu Ảnh.
Ba người ở chung dưới một mái nhà, mỗi một phút với anh mà nói thật sự rất dày vò. Anh muốn đuổi Chung Thiên đi, muốn đá tên ngốc kia ra khỏi lòng Bạch Tiểu Ảnh. Nhưng mà anh làm không được.
"Thi Mẫn, anh trở về đi." Bạch Tiểu Ảnh thở dài. Cô không muốn tra tấn bất kì ai, cũng không muốn để người khác vì cô mà thống khổ. Cô không thể đáp lại Thi Mẫn, cho nên biện pháp duy nhất chính là không gặp lại nhau nữa.
"Em đuổi anh đi?" Thi Mẫn không thể tin được nói, thanh âm lớn lên, "Em vì hắn mà muốn đuổi anh đi. Bạch Tiểu Ảnh, em thích hắn đến như vậy? Anh không cho."
Anh tựa như một con thú giận dữ giãy giụa. Nếu trái tim Bạch Tiểu Ảnh hướng về Chung Thiên, anh không biết mình còn có cơ hội để nỗ lực hay không.
Bạch Tiểu Ảnh không thể giải thích được cảm tình của bản thân. Trong lòng cô đúng thật còn có Chung Thiên. Chung Thiên ở trong lòng cô đã mười mấy năm, tình cảm ấy lớn lên cùng cô. Sao có thể quên mất? Nhưng đồng thời trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-trang-tao-hoa/1653489/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.