Sau khi Lâm Hưu Nguyên được Trịnh Tùy từ dưới gầm giường kéo ra ngoài, những người khác trong phòng vội vàng đi tới vây quanh hỗ trợ.
Hướng An bị doạ thảm, tay còn run run kiểm tra hô hấp của cậu, chạm vào da thịt lạnh lẽo của cậu nhất thời thần kinh khẩn trương sợ tái mức lùi về phía sau: "Anh, anh ấy..."
Trịnh Tùy đem người đặt lên lưng, cái gì cũng không nói, cõng người đi ra ngoài.
Những người còn lại đuổi theo, ngoại trừ cha con Tần Dũng xế chiều đi bệnh viện còn chưa trở về, thì ba hộ gia đình khác dưới đáy giếng đều tới, Trần Đại Đống lo lắng tiến đến bên tai Lâm Hưu Nguyên: "Người tốt làm sao lại biến thành như vậy... Tiểu Nguyên? Hà Tiểu Nguyên, cậu có nghe thấy không? Không có chuyện gì chứ?"
"Hắn không có chuyện gì, hô hấp rất tốt, cẩn thận đừng làm ồn đến hắn." Là giọng nói của Trần Đại Phú.
Lão Ngô thở dài: "Đây là chuyện gì xảy ra vậy? Đột nhiên như vậy thật là dọa người..."
"Ai biết được? Chờ người tỉnh rồi nói sau đi."
Sữa khi triệt để rời khỏi gian phòng kia, Lâm Hưu Nguyên liền rõ ràng cảm nhận được nhiệt độ thân thể mình tăng trở lại, cảm giác bị áp chế quái dị trong cổ họng cũng tiêu tan.
Cậu yên tĩnh nằm ở trên lưng Trịnh Tùy, trong lúc đó, Trần Đại Đống sợ Trịnh Tùy hành động không tiện, muốn thay hắn cõng người, Trịnh Tùy nói không cần.
Trần Đại Phú không biết đang suy nghĩ cái gì, nhìn người trên lưng Trịnh Tùy, nói: "Nếu không gọi xe cứu thương đi?"
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-trang-kinh-so-tieu-bao/224187/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.