“Lớp 11-3, Vũ đạo « X ».”
MC vừa dứt câu, tập thể lớp 3 phía dưới khán đài đã hò reo ầm ĩ, tiếng ồn từ đằng sau vang dội lên trên: “AAaaa —— ”
Có mấy đứa học sinh dẫn đầu gào thét trước tiên, mới đầu tiếng thét chói tai vẫn còn rất thưa thớt, và rồi đèn trong hội trường dần dần tối lại, trải dài từ khu vực trên cùng cho đến những hàng ghế cuối.
Chỉ còn lại mấy chục ánh đèn trên sân khấu, thẳng tắp chiếu xuống dưới, chói lọi đến lóa mắt.
“Hít sâu nào,” Hạ Triều đứng dậy nói, “Thể ủy, cả người ông đang run luôn kìa, sợ cái gì chứ.”
La Văn Cường hít sâu hai lần, vẫn thấy hoảng loạn: “Không được rồi, tôi…”
“Đã là đàn ông thì đừng nói không được.”
“Nhưng mà tôi thật…”
La Văn Cường chưa nói hết vế còn lại, liền nghe thấy Tạ Du cất tiếng, “Hay là đánh một trận xem có tỉnh táo hơn không?”
Vừa lúc này Tạ Du cũng đang chỉnh lại ống tay áo, không ngẩng đầu, xắn ống tay áo lên một nhịp.
La Văn Cường dám cá là ông nội này không hề nói đùa, Tạ Du thật lòng nghĩ “đánh một trận” có thể coi là phương pháp giải quyết tốt nhất, nếu một trận không được, vậy làm thêm trận nữa là xong.
“Không cần đâu Du ca, cám ơn ông,” Trong nháy mắt La Văn Cường thấy tay mình không còn run nữa, niềm ham sống sợ chết đã làm cậu ta tỉnh cả người, “Tôi nghĩ mình có thể làm được. Là đàn ông, đi!”
Hạ Triều khoác một tay lên lưng Tạ Du, nghe nói vậy bèn bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-trang-hoc-tra/816573/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.