Hạ Triều vẫn mải mê đọc đề bài, nhìn sang điều kiện xác định được Lão Ngô ký hiệu riêng bằng phấn màu đỏ, kết hợp với số liệu, trong đầu đã dần hiện lên mấy cách giải đề khác nhau.
Kiến thức ở phần bài giảng này thực ra rất phổ thông, nhưng chỉ cần bổ sung thêm một số ý nhỏ vào cùng với bài hàm số, độ khó lập tức thay đổi.
Hạ Triều không nhịn được muốn xé một tờ giấy ra làm nháp.
Tạ Du nhìn rồi lại nhìn, mơ hồ cảm thấy dáng vẻ Hạ Triều nhìn bảng đen bây giờ, so với lúc hắn cúi đầu chơi game khi nãy còn chăm chú hơn cả.
Thực ra Hạ Triều chơi game không hề nhiệt tình, chỉ lười biếng chọc chọc mấy cái, không quá để tâm. Cũng chẳng phải thích chơi, xem ra là rảnh rỗi không có chuyện gì làm mới đúng.
Kỹ thuật còn khá được, thao tác rất hoa lệ, đến giờ tự học buổi tối luôn được đám Vạn Đạt nhiệt tình mời gọi “Kéo người đi Triều ca, cậu ở khu nào đấy!”.
Lần nào Hạ Triều cũng nói: “Không kéo, tôi muốn được hưởng thụ thế giới hai người với bạn cùng bàn cơ.”
Vạn Đạt vẫn không ngừng từ bỏ lôi kéo: “Cùng Du ca á? Có mà đơn phương hưởng thụ chết chóc ấy, chẳng lẽ cậu không muốn cảm nhận tư vị có đồng đội là thế nào sao?”
Nghĩ tới đây, Tạ Du vươn tay sang, chạm nhẹ một cái lên màn hình điện thoại của Hạ Triều.
“Hạ Soái” trong cửa sổ trò chơi né được công kích, vung kiếm lên rồi lách người, dùng chút máu tàn vọt sang bên cạnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-trang-hoc-tra/816562/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.